Kẻ này, chính tộc trưởng tộc– Đế!
H/ồn bước bước liền hiện giữa trước Hư Viêm, ánh đ/á/nh giá phen kỹ càng rồi thốt: “Không tệ, chịu nhiều trắc trở cuối h/ồn ngươi đến rồi!”
“Ha ha…!”
Hư nhịn lớn. Sự tồn tại hắn thường h/ồn luyện đến chuyện khó khăn, may điện mấy năm nay đi ít h/ồn nguyên. này, sử khổng lồ lực đưa hắn cấp. Chỉ bất quá, tăng cấp kiểu tốn kém, điện khổ nhiều năm tập hợp bấy nhiêu h/ồn đều bị hắn cắn nuốt hết cả.
Nhưng vị Hư tại tộc cao, nên khi hắn đãi ngộ ai dám nghị gì.
“Có nỗ lực hồi báo, giờ thực lực cản Nguyên Nếu hai người thủ đ/á/nh hắn phải chuyện khó khăn gì.” Hư đáp.
H/ồn cười, ánh thoáng cuồ/ng nhiệt, nhẹ nói: “Xem nên xét phủ Đà rồi.”
‘Chỉ chờ đến phủ mở mà lấy sồ hình đan ở đó ngươi nhờ đó mà đột phá đến giới mà ngàn năm ai được, chính thức trở kẻ mạnh giữa đất Hư liếm môi, nói tiếp: “Bất quá, ngươi chớ quên phủ thứ cần, đây chính ước năm đó.”
“Yên tâm, ngươi tộc tim phổi, lừa ngươi. Nếu đúng ngươi nói, phủ vật mà ngươi cần, giúp ngươi lấy.” đáp.
Hư nghe cười. tộc nhờ hắn kéo dài đến giờ, hắn giúp tộc nhiều điều kiện cầu khác. Coi thực lực khả năng hắn gì tôc.
“Hừ, Đà Đế!”
Hư hiện nét cợt rồi đi rất nhanh, ánh đó tay áo vung miếng tay áo bay ra, từ vút lên.
Cổ trôi nổi đỉnh nhàn nhạt, tảm miếng đan xen vào vẻ huyễn dường truyền ba quái, lặng lẽ truyền ra.
Hai tròng rực chằm chằm miếng Ngọc, đột vội cắn mạnh lưỡi, m/áu phun liền rớt miếng ngọc.
"Oong… Oong…!"
Nguyên bản miếng đang tỏa nhạt nhạt, khi lấy m/áu tươi đột truyền tiếng rất hơn nữa càng ngày càng mạnh. Trên bề hiện đường đang nhẹ chuyển động.
“Đà nhiều hôm nay toạn thay ngươi tụ vậy!”
Nhìn tượng tiếng rồi vươn tay về phía nó lại.
“Xì…!”
Khi tay lại, miếng liền ghép khít chỗ, bất quá phải bị vỡ nát mà các phiến đan xen vào khuynh kết với nhau.
"Oongggg… Oongggg…!"
Tám miếng càng ngày càng khít tiếng rồi bỗng dưng khối. Chỉ khoảnh khắc, cả liền sáng rực mang, viên bằng tay xuất hiện giữa trời.
Khi hợp lại, khí tức hồng hoang tràn ngọc.
Khi luồng khí tức kia tràn khắp, vô số nhàn nhạt đó mà tăng vọt liền hóa hư vị xuất hiện phía ngọc.
Lão thân áo đen, tóc loại màu sắc, màu tượng trưng loại hỏa diễm, bốc trông kỳ dị.
Diện rất thường, đôi thâm thúy phảng phất thiên địa. Trước đôi bất luận kẻ dù đến h/ồn khỏi thoáng r/un r/ẩy.
Đà Đế!
Trong khoảng này, đến tình trạng Đấu truyền thuyết mà Mà vị trước mắt, xem hẳn vị Đấu cuối lịch sử Đấu Khí đại lục – Đà Đế!
Trong giới, chống đỡ sự rung rẩy tim ngẩng xem, phần đều phải cúi gằm xuống. giác này, cần ngẩng bị uy áp nát.
Uy áp nặng lòng nhân vượt xa mọi người sự hãi.
“Hừ! Giả thần q/uỷ, chẳng qua hư ‘cố lộng huyền hư?”
Sắc thoáng âm trầm, hiển đây tình nhiều năm qua từng xuất hiện, hắn cảm thấy rất tức gi/ận, ánh băng vào hư đột tung chưởng đ/á/nh tới hư trảo.
“Vù…!”
Chưởng phong lăng lệ chộp mạnh vào hư ngay xúc, sắc hắn đột biến đổi. đó, lực đoan vô kinh khủng đột ngược về thân thể, đ/á/nh bay hơn mấy trăm trượng.
“Cẩn thận, mặc dù đó hư dù sao do Đà lưu lại!” Hư trầm nói, ánh nó âm trầm chằm chằm vào hư cắn răng nhịn, tròng thoáng nét phức tạp.
H/ồn âm trầm quay đầu, bị ăn khổ trước thuộc hạ khiến tình khó chịu, cau mày thốt: “Làm hư này?”
“Gấp cái Hư trợn trắng đáp: trí phut Đà hai hư này.”
“Ồ?!” Nghe kinh ngạc, ngưng thần vào hai hư lát sắc ngưng trọng, hắn thấy ít hình bất quá rõ ràng lắm.
“Giỏi Đà th/ủ đo/ạn người thường góp miếng bí này, khó vị trí phủ.” kinh ngạc với thực lực hắn mà bị th/ù đoạn hắn than thôi.
“Hư Vô, xem ngươi rồi!”
Hư cười, hai biến nhánh hai hắc sâu hoắm, hai chùm ánh sáng nhỏ đó ra, đó hư khi giao thoa với thải ngọc, hắc liền bị ngược rồi thời, màn đại vô số lần hiện trời.
“Đây là…”
H/ồn híp hình đó khu vực mông ngát xa lạ, vừa qua, hắn mảnh vực phải ở Trung Châu.
Hình tiên lướt qua sơn mảnh vực xa lạ, đó đột xuyên qua đất, khoảnh khắc, biển lửa ngập với dung bỏng thấy điểm cuối hiện trước mắt.
“Nơi nơi nào?” cau mày thốt, vào hình hải vực tràn đầy thạch chắc chắn đất, bất quá dựa vào cái x/á/c vị chuẩn x/á/c được.
Hình đi sâu vào biển thạch kia. Càng vào sâu, vô số sinh vật liền xuất hiện màn hình dáng thằn lằn ánh tràn ngập vẻ hung tàn.
Khi sinh vật thằn lằn kia xuất hiện, chỗ sâu trung thạch hiện cánh đ/á xưa, đỉnh bốn chữ.
“Cổ phủ!”
"Két… Két!"
Ánh bốn chữ kiểu dáng kia, hình đột lại, mà hắn chậm hơi, ánh càng thêm rực.
“Ngươi thấy nào? Nơi xa lạ, hẳn bao giờ đi qua!” Hư nói.
“Ta vậy!”
H/ồn mày, Đấu Khí đại lục hề mặc dù hình tương đối chốc lát x/á/c thật đúng hề dễ dàng.
Trầm ngâm hồi, bàn tay hắn vung tộc bốn vị M/a Thánh lướt nhanh đến. đảo bọn thản nói: “Đem hình nãy chứng kiến, các đặc điểm sơn đều ghi ta. Nhanh truyền tộc nhân ở ngoại giới, bọn họ hết cả lực đi tìm ta. Phải hình x/á/c nhận chính x/á/c, nếu được, kêu bọn đừng trở về nữa!”
Nghe bốn vị M/a Thánh vội vàng cung kính tuân lệnh, vội thối lui phó công việc thủ hạ.
“Ta cảm giác, Cồ Nguyên đang ta. Chúng xuất nhiều khiến hắn chú Hư nói.
“Không việc gì, trước tiên tìm đúng điểm đã, đến đó biện pháp!”
H/ồn đầu, hai tay chắp ánh viên thào:
“Mất vô số tư nó, phủ nhỏ lý tìm được?”