6
Nhưng thẳng đến nửa đêm, loạt tiếng động tiếng sột soạt đột nhiên lên.
Giấc sâu tưởng trong nhà có tr/ộm.
Nhưng mới mở mắt muốn cẩn thận tìm ki/ếm phen.
Giương mắt, liền thấy Cẩn sàn nhà lúc tùy ý vỗ đuôi cá.
Cao cao nâng lên, nhẹ nhàng buông xuống, như là khoe khoang mình thưởng thức phong tình.
Cẩn hai má bừng, vẻ mặt vô khó diễn tả.
“Nhóc con này, sẽ phải là xuân chứ?”
Tôi cười nhạo tiếng, cũng để trong chuẩn bị tục nằm xuống ngủ.
Ngay đó, Cẩn bản năng lên “Anh~”
Âm thanh kia triền miên dài ngắn có đủ, hiển nhiên là bình thường.
Tôi: “?”
Thì ra đối tượng xuân con chính là tôi?
Điều quả thực khiến mở rộng tầm mắt, nhưng may mắn là đeo kính.
Tôi trực giường ngồi dậy, chuẩn bị ngăn loại hành vi ấy.
Dù sao, loại chuyện khác biệt chủng hợp lẽ bình thường phải giải quyết đáng.
Cho dù là trong mơ cũng được.
Đặc biệt là ấy trước mặt anh mình, xuân với chính chủ đây.
Đây quả thực là làm người ta hổ!
Lúc đã quyết thức ấy nghiêm khắc giáo dục ấy phen.
Để ấy nay thay đổi triệt làm người thật tốt.
Nhưng mới chuẩn bị vươn tay ra lay tỉnh ấy, ngay đột nhiên ngừng giữa trung.
Bởi vì cảnh tượng trước mắt giờ phút làm có chút biết nên làm sao.
Cẩn ấy......