Nhưng tôi viết rất giỏi, và tôi kiểu người thường giáo viên top làm bài mẫu.
Tôi xếp nghệ thuật do quan trọng trường trung học vì giáo viên tiếng tôi giá cao sáng tác tôi.
Trên trang web, tôi thậm chí còn thể ki/ếm tiền bằng cách viết.
Một người bạn cùng đi lịch trên đã đăng bảng giá, tôi nản làm số phép tính và phát hiện ra rằng nhập từ việc viết lách tôi đủ trang trải chi phí cho hai người.
Vuốt ve vòng, ngoài cửa sổ vẫn không tiếng động, tôi lặng lẽ đặt điện xuống chuẩn bị đi ngủ.
Đúng lúc đó tôi nghe ba tiếng gõ cửa sổ.
Rất nhẹ và nhịp nhàng.
Đó Đông.
Nhà tôi trên tầng 2 khu ký túc xá nhà quốc doanh, tòa nhà sản phẩm những năm 1970, 1980.
Nó tàn bên ngoài và mục nát bên trong.
Ưu điểm duy nhất ngoài ban công cây to, thân cao và nhiều rất thân thiện với người leo núi.
Nhìn Đông qua cửa sổ, lòng tôi thắt lại.
Sắc mặt anh ấy tái nhợt, ánh mắt hơi căng thẳng.
Sau cửa, anh bước không nói lời, ôm tôi thật ch/ặt, vùi đầu cổ tôi.
Tôi đưa tay ra và nhẹ vuốt ve phần gáy lởm chởm tóc anh ấy.
Một lúc tôi nghe những tiếng và dồn nén anh ấy lọt tai tôi.