Mượn Mặt

Chương 8

22/08/2024 11:27

8.

Ta thở dài: “Nàng tỳ nữ đó cũng thầm yêu Đường tiên sinh giống như ta. Ta không nhịn được việc đó, nhưng nàng ấy mặt mày đều xanh xao. Ta đành để nàng ta đi. Chỉ là cũng thật đáng thương, nhưng mà cũng có phần đáng trách. Nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ đưa người tỳ nữ đó trở lại lâu, nếu nàng đã là người của ta, vậy thì ch*t cũng là người của ta.”

Những tên công tử nhà giàu đều khen ngợi: “Lan Nhân, cô thật có tình nghĩa!”

Th* th/ể của Lan Nhân bị ném vào một ngôi m/ộ tập thể, ta chọn một ngày nắng đẹp để ch/ôn cất nàng ta và tình cờ gặp được Lí cô nương, thê tử sắp cưới của Vương Mục Triết.

Nàng ta mặc đồ trắng, có vẻ nhận ra người đã m/ua Lưu Nguyệt là Lan Nhân, vì vậy đã lao vào nói với ta ngay trước thi thê.

"Nghe nói cô nương là người đã nhận Lưu Nguyệt vào, nhưng ta là chủ cũ của Lưu Nguyệt, ta muốn cho nàng ấy một đám tang hoành tráng!"

Sau khi Vương Mục Triết ch*t, nghe nói Lí cô nương đã đ/ập tan toàn bộ nhà họ Vương.

Chắc chắn nàng ta đã phát hiện ra rằng tất cả những gì Lưu Nguyệt nói với nàng ta trước đó đều là sự thật, đáng tiếc là khi Lưu Nguyệt còn sống thì nàng ta lại không hề tin tưởng một lời nào của Lưu Nguyệt.

Nếu là bình thường thì ta sẽ nhượng bộ.

Thật đáng tiếc là ta vẫn phải đưa Lan Nhân về để hoàn thành cuộc sống của nàng ta.

"Mấy tháng trước, người đàn bà bên cạnh cô đã b/án cô gái này cho ta với giá hai lạng bạc. Có ta làm chủ mới, nàng tự nhiên không cần lo lắng về chủ cũ."

Lí cô nương tức gi/ận t/át bà Lý nhiều cái và sai người hầu trói bà ta lại để b/án đi.

Vì sự chân thành của Lí cô nương, ta đã gửi cây liễu cạnh ngôi đền nơi Lưu Nguyệt được ch/ôn cất cho nhà họ Lí. Sau này ta co nghe nói cô nương nhà họ Lí đã kế thừa công việc kinh doanh của cha mình và trở nên nổi tiếng trong lĩnh vực buôn b/án gỗ.

Ta làm th* th/ể của Lan Nhân thành một bức tượng nhỏ bằng da và đặt trên gác mái, gọi nó là Nhứ Quả.

Bầu không khí trong lâu vẫn như mọi khi.

Và ta cũng không hề nhàn rỗi.

Đường Dục biết được ta đã lấy lại th* th/ể của Lan Nhân, bèn tới cửa chất vấn:

"Cô tìm đến một tỳ nữ để lừa dối ta là có ý gì? Hôm đó cô không đến buổi hẹn, sao bây giờ lại đi h/ủy ho/ại danh tiếng của ta như vậy?"

“Bây giờ ta đã yêu nữ nhi nhà họ Thôi, cô nên kiềm chế suy nghĩ của mình lại, phục vụ những khách nhân đầy lâu đi!”

Nhìn vẻ mặt tức gi/ận và x/ấu xí của Đường Dục, ta thuận tay ném ra một tác phẩm điêu khắc bằng gỗ mà Đường Dục từng đưa cho ta khi ta vẫn là Phạm Cô Vân, đồng thời làm lại động tác hái hoa như khi trước.

Ngoại trừ khuôn mặt ra, nó giống hệt với những gì lúc hắn lén nhìn ta, vì vậy hắn lập tức sợ hãi lùi lại ba bước:

"Ngươi là ai? Cô Vân đã ch*t rồi, đừng dọa ta!"

Ta sờ lên mặt mình và cười khẩy, đây là Đường Dục, là một tên nam nhân khốn nạn.

Hắn ta yêu ai thì còn tùy vào việc ai có lợi cho hắn ta hơn.

"Vẻ đẹp của hoàng hôn trên đám mây cô đơn, Đường Dục, ngươi đã quên rồi à?"

Đường Dục sợ đến tè ra quần, ta ôm bụng cười lớn.

Mọi người đều nghĩ rằng ta đang trút gi/ận thay cho tỳ nữ của mình, bởi vì Đường Dục, Lan Nhân và Lưu Nguyệt, câu chuyện của ba người nhanh chóng nổi danh khắp vùng Lĩnh Nam.

Ban ngày ta đùa giỡn với các công tử nhà giàu, ban đêm thu thập thông tin, chọn ra những thông tin hữu ích để gửi cho Tần Vương.

Ta nhờ tú bà thuê Lý Trác, gửi hắn ta đến Thôi gia làm người chăn ngựa.

Đêm trước yến tiệc, con ngựa của Thôi Vô Vọng đột nhiên nổi đi/ên khiến ông ta ngã ch*t khi ra ngoài.

Khi tin tức truyền đến Kinh Thành, nhà họ Thôi báo có âm mưu, chĩa mũi nhọn vào Tần vương, ép buộc Tần vương phải về Kinh Thành để điều tra.

Vào đêm trước ngày Tần vương trở về Kinh Thành, ta được đưa đến sân viện lớn nơi có nuôi mấy con cá sấu mà ta đã tìm thấy trước đó.

Tần vương đang ngầm ám chỉ với ta rằng ngài ấy biết mọi thứ về ta nhưng không hề tra hỏi, chỉ vì ngài ấy không nghi ngờ ta sẽ phản bội.

Ta nhìn một đàn cá sấu nhanh chóng x/é x/á/c một con bò già, màu m/áu nhuộm đỏ mắt ta.

Tần vương cười nói: “Lần này chỉ sợ sẽ là trận chiến cuối cùng, ngươi cùng đi với ta!”

Ta nắm ch/ặt tay và háo hức muốn thử.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Vị hoàng đế vĩ đại nhất lịch sử bị tiết lộ lịch sử trong buổi phát trực tiếp, hôm nay cũng rất bối rối.

Chương 229
Khương Vạn Ninh ngoài ý muốn qua đời và trùng sinh đến Tu Chân giới. Thật vất vả, từ một tiểu tử nghèo túng, hắn tu luyện thành một đại lão trong giới tu chân. Ai ngờ, vào lúc cuối cùng khi muốn phi thăng, hắn bị kiếp lôi đánh trúng, thân thể tiêu tan, một thân tu vi mất sạch, còn bị tái sinh thành một hoàng tử đáng thương không được sủng ái trong Đại Thần quốc. Ngay khi hắn đang ở lãnh cung chờ đợi, suy nghĩ về việc chạy trốn khỏi hoàng cung, thì một khối màn ánh sáng oánh quang đột nhiên xuất hiện trên không trung của Đại Thần quốc. Tất cả mọi người ngẩng đầu lên và nhìn thấy khuôn mặt của người hậu thế trong màn sáng. Chủ bá lần thứ nhất trực tiếp: 【Thần chiêu Đại Đế, thần đức chiêu rõ, huy hoàng vạn cổ, nắm giữ công lao của Tam Hoàng Ngũ Đế, hậu thế chi đế không thể sánh bằng!】 【Kỳ danh —— Tiêu Lâm Uyên!】 Tất cả mọi người đều chấn kinh. Khương Vạn Ninh: Vẫn rất ngưu bức, chỉ là cái tên này sao nghe có chút quen tai? Lại suy nghĩ một chút, cái kia thật giống như...... Là tên của ta một đời trước?! 【Thanh lâu trước cửa quân không nói, gặp lại muôn đời người dưng】 【Nếu không có cảnh đức diệt khúc chiếu, lan đường hoa mộc sớm liền cành】 【Gia tài bạc triệu không đổi được một bát cháo gạo trắng】 【Tạo phản cuồng ma lâm chung di ngôn càng là trời mưa, nên trở về nhà gặt lúa mạch?】 【Click thì nhìn: Lưu manh đầu lĩnh hoàng hậu cùng hắn băng sơn hoàng đế lão công】 ...... Theo thời gian, trực tiếp tiếp tục, lịch sử bị kịch thấu càng ngày càng nghiêm trọng, đám người Đại Thần từ chấn kinh mất cảm giác đến xem náo nhiệt. Chỉ có Khương Vạn Ninh: Hôm nay ngón chân của ta chụp ra một tòa hoàng cung sao? Còn không có, nhưng mà nhanh. Kể từ khi trực tiếp xuất hiện, nội tâm Khương Vạn Ninh: # Hôm nay cũng là bị cầu vồng cái rắm nhảy khuôn mặt một ngày đâu. # Hôm nay ngươi còn không ngậm miệng sao? Vậy ta cũng chỉ có thể tự bế. Nội dung nhãn hiệu: Trùng sinh, Sảng văn, Trực tiếp, Chính kịch, Kịch thấu Lùng tìm chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Khương Vạn Ninh ┃ Vai phụ: Tạ vô niệm, Nam Cung thư hoa ┃ Cái khác: Một câu nói giới thiệu vắn tắt: Nhóc đáng thương hoàng tử bị hậu thế nói là Thiên Cổ Nhất Đế? Lập ý: Văn minh, hài hòa, yêu quý sinh hoạt
0
Đúng Hướng Chương 23
Ma Gõ Cửa Chương 12