10 giờ tối, lượng lớn khán giả đổ xô vào livestream.
Những ánh đèn sân khấu lần lượt chiếu xuống, tôi đeo mặt nạ Satan đứng giữa sân khấu, khóe miệng nhếch lên.
"Kính chào quý khán giả, hoan nghênh đến với buổi phát sóng xét xử trực tiếp. Đối tượng bị xử tội hôm nay lần lượt là —"
"Trương Thuận, phụ trách nghiên c/ứu và buôn b/án thiết bị quay lén, là nhà cung cấp lớn nhất trên mạng. Hắn không ngừng đổi mới, phát minh ra đủ loại thiết bị khiến người ta không thể phòng bị."
"Giang Phú Đức, xây dựng mạng ngầm, quản lý livestream, phân phối video ra nước ngoài, ki/ếm ngoại tệ rất ngon lành nhỉ."
"..."
"Đại lão bản Đặng Thiên Quý, người vận hành nhà nghỉ, chuyên lo việc thông quan các mối qu/an h/ệ cho bọn chúng."
"Nhị lão bản Đặng Thiên Vinh, có tiền án hi*p da/m nhưng chỉ bị ph/ạt hai năm. À, hắn còn doxing nạn nhân để tống tiền dài hạn, ki/ếm bộn tiền lắm nhé."
Sau khi liệt kê, tôi quay camera về phía bọn chúng.
Giữa sân khấu, bảy tám gã đàn ông bị trói ch/ặt đang quỳ gối, mặt mày hoảng lo/ạn như cừu non chờ làm thịt.
Lượt xem livestream tăng vọt, nhiều cư dân mạng h/oảng s/ợ:
[Trời ơi, tháng trước tôi vừa ở nhà nghỉ này với bạn trai!]
[Chỗ này còn là chuỗi cơ sở... không dám tưởng tượng bao nhiêu người bị hại, tôi không dám tìm hiểu nữa.]
[Con gái tôi là một trong những nạn nhân! Bảo sao nó đi du lịch về bị trầm cảm nặng, suốt ngày bị tống tiền, giờ vẫn nằm viện!]
Tôi thanh lịch đưa ra lựa chọn cho khán giả trước màn hình.
"Mọi người ơi, ngàn dặm h/ận th/ù chỉ một sợi dây kết nối. Các bạn không cần xuất hiện, không cần động tay, chỉ cần chạm nhẹ điện thoại, tôi sẽ thay các bạn trừng ph/ạt - hoặc tha thứ cho chúng."
Hai lựa chọn bỏ phiếu: Sống và Ch*t.
"Mọi người có muốn xóa bỏ tội lỗi của chúng không?"
"Dù sao thì cũng chỉ bị nhìn tr/ộm thôi, có mất miếng thịt nào đâu, phải không?"
"Là các bạn tự chọn vào nhà nghỉ này mà, ai ép đâu."
Cuộc bỏ phiếu bắt đầu. Thanh màu đỏ tượng trưng cho cái ch*t tăng vọt, dừng lại ở con số 98%.
Một luồng gió lùa phía sau lưng.
Trương Thuận vốn là dân giang hồ, có chút bản lĩnh. Hắn gi/ật đ/ứt dây trói, vung nắm đ/ấm về phía tôi: "Con đĩ này, tao ch/ém ch*t mày!"
Tôi không ngoảnh lại, chỉ khẽ nghiêng người né đò/n. Gã đàn ông lao thẳng xuống đất. Tôi nhặt con d/ao lên, ra tay trong chớp mắt.
Lưỡi d/ao xiên vào cổ họng hắn.
M/áu phun tóe lên mặt những kẻ còn lại, khiến chúng khiếp đảm. Đặng Thiên Vinh thậm chí còn tè ra quần.
Tôi đ/á x/á/c ch*t sang một bên, nở nụ cười tà/n nh/ẫn:
"Đang trong giờ chơi game, không được tự ý rời đi nhé. Bằng không tự chịu hậu quả."