"Tôi hình như thấy chiếc xe này lần thứ ba rồi," Lý Đinh gãi gãi tai, "biển số đuôi đều là 219."

"Cậu nghỉ một lát đi, nhìn nhầm đấy." Tôi nói thẳng. Người lái xe sợ nhất là lúc đầu óc linh tinh.

Lý Đinh cũng không phải tay mơ, cậu ta cũng sợ ảnh hưởng tôi.

Nhưng im lặng một lúc, cậu ta liếc nhìn kính chiếu hậu: "Lại... lại đến nữa rồi, Long ca!"

Một chiếc xe buýt cùng màu từ phía sau bên phải áp sát lên, Lý Đinh co rúm cả người vào ghế.

Khi chiếc xe vượt lên, tôi cũng ngoái nhìn sang phải.

Không trách Lý Đinh sợ. Không hiểu sao chiếc xe kia, người trên xe dường như đều đang đứng.

Từng người chen chúc thành một khối, nhìn qua cửa sổ chỉ thấy những bàn tay trắng bệch đung đưa qua lại.

Tôi đ/ập mạnh vào còi xe.

Chiếc xe buýt "vút" một tiếng vượt qua. Nhìn lại biển số, đuôi là 133.

Lý Đinh há hốc mồm thở phào, người thả lỏng hẳn: "May quá không phải 219."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
5 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm