Khi dắt người ra khỏi quán bar, đầu óc tôi chỉ nghĩ về cách moi thông tin từ cậu ta.

Dùng khuôn mặt của Tần Mặc để quyến rũ tôi?

Không dạy cho bài học, nhỡ ngày nào họ nhầm người thật đặt Tần Mặc lên giường tôi thì sao. Nghĩ đến cảnh ấy... đúng là k/inh h/oàng m/áu me khủng khiếp.

Vừa bước ra cửa bar, tôi đụng mặt Tần Mặc đến uống rư/ợu. Hắn vừa định mở miệng châm chọc, bỗng ngẩn người khi thấy chàng trai đi cùng tôi. Hắn ngước mắt lên, gương mặt tái nhợt:

"Hai người đi đâu thế?"

Tôi nhướn mày, chậm rãi đáp đầy khiêu khích:

"Không nói cho em biết."

Tưởng Tần Mặc sẽ cãi nhau ầm ĩ, nào ngờ hắn chỉ lặng thinh đến kỳ quặc. Giây lát sau, hắn thản nhiên:

"Được, không làm phiền hai người. Em vào trước."

Nói rồi hắn lướt qua tôi, đi thẳng vào quán bar. Có phải ảo giác không? Hình như giọng Tần Mặc run nhẹ. Tôi chưa kịp nhìn rõ biểu cảm của hắn, hắn đã biến mất trong đám đông.

Vừa rời khách sạn, điện thoại Lâm Vũ gọi đến:

"Xong việc chưa?"

Câu hỏi nghe kỳ quặc. "Có chuyện gì?"

Đầu dây bên kia vẫn ồn ào: "Em trai cậu, không biết bị ai chọc gi/ận, đang uống rư/ợu giải sầu đấy." Tôi chợt hiểu sự khác thường lúc nãy của hắn. Hóa ra hắn gặp chuyện.

"Cậu qua đón hắn không? Tớ đoán thằng nhóc thất tình rồi. Tranh thủ chế nhạo cho đã đi, cơ hội ngàn năm có một đấy."

Thảo nào lại gọi cho tôi. Tôi đây trông giống kẻ x/ấu tính lắm sao?

Tôi thở dài, dặn: "Cậu trông hộ tí, lát nữa tớ qua." Để hắn gặp chuyện ở bar, ông bô nhà tôi lại cằn nhằn cả tháng.

Khi tôi tới nơi, Tần Mặc đã gục trên quầy bar. Tôi nhíu mày: "Hắn uống bao nhiêu thế?"

Lâm Vũ cười nhạo: "Ba ly. Vừa gọi điện xong quay lại đã thấy nằm rạp."

"Chê. Tửu lượng kém còn đòi m/ua say." Tôi vác Tần Mặc lên vai, quay sang nói, "Tớ đưa hắn về trước."

Đúng tính công tử bột, tôi vừa chạm vai hắn, hắn đã rên rỉ: "Khó chịu quá..."

Tôi cáu kỉnh: "S/ay rư/ợu thì đương nhiên khó chịu."

Hắn tiếp tục vật vã: "Bụng em đ/au..."

Tôi ghì ch/ặt đùi hắn, vỗ nhẹ vào mông hắn: "Đừng cựa quậy. Ngã xuống thì không chỉ đ/au bụng đâu. Về nấu nước mật ong cho, cố chịu đi."

Tần Mặc như hiểu ý, ngoan ngoãn im mồm. Đi vài bước, giọng hắn lại vang bên tai: "Vai anh cứng quá... đ/au bụng..."

"Trời ạ. Được rồi, bế thì bế." Tôi đặt hắn xuống, cúi người ôm vào lòng. Lần này hắn mới chịu an phận.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn trai nhờ anh trai yêu tôi, rồi hối hận

Chương 15
Vào năm thứ 3 khi tôi và Đoạn Lãng ở bên nhau, tôi tình cờ nghe được một người bạn của anh ấy hỏi: "A Lãng, cậu bảo anh trai đóng giả cậu, rồi hẹn hò và hôn bé bạn trai nhỏ của cậu, cậu ta thật sự sẽ không phát hiện ra sao?" Đoạn Lãng nhả ra một làn khói thuốc, chẳng để tâm: "Hai anh em tôi giống nhau như đúc, đầu óc Trình Nhiên lại đơn giản, sẽ không phát hiện ra đâu." "Hơn nữa, anh tôi cực kỳ kỳ thị đồng tính, lại biết tôi không chơi đồ cũ, nên anh ấy sẽ không thật sự ngủ với cậu ta." Tôi cúi mắt, giả vờ như không biết gì. Hóa ra 3 năm nay, người hẹn hò, nắm tay, hôn tôi, đều là anh trai của Đoạn Lãng. Người siết eo tôi và bảo tôi gọi "ông xã" cũng là anh ấy.
1.19 K
2 Thần Dược Chương 15
3 Bé Lục Cục Cưng Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm