9.
Kỳ nghỉ ngắn ngủi đẫ hết, đầu năm mới đã phải trở lại b/án mình cho tư bản.
Vừa mới sáng, ấy cùng thân o/án kh/í ủ cửa, cả A Hoa, chú chó bác Trần hàng bình rất thân ấy nay chỉ dám đứng xa rụt rè dám gần.
Tôi ở nhà buồn chán chơi game, đển khoảng hai giờ chiều, đột gọi cho tôi.
Tôi hỏi ấy : "Có vậy, quên à?"
Anh ngoan ngoãn nói : người ông trăm phần trăm thận, quên đồ tuyệt được"
"Được mỹ nam thận, sao ?"
"Không gì."
"Vậy cúp nhé, quấy rầy công việc anh."
"Không muốn."
"Anh muốn nói đúng không?"
Cố do dự lúc, cùng "Tan vợ đón được không?"
Tôi "Có mỗi này mà do dự mất nửa ngày, thể."
Anh nhỏ giọng: tan ở công ty đợi em, nhất định phải tới đấy."
"Được."
Tôi bất lực nghĩ, tại sao sao lại như đứa trẻ thế này? Dáng lạnh bất cần ở quán bar mất rồi ?
Bốn giờ chiều, thu dọn đồ đạc, thay quần áo rồi công ty đón anh.
Khi dưới công ty Ngôn, hồ, còn sớm năm phút.
Dựa cửa xe, định lấy điện thoại ván game thì thấy đang như bay cổng.
Bên cạnh còn người ông trung niên đang cố bắt kịp tốc độ anh, người đó cố những tiếp thân thể, nhưng tránh ta.
Tôi vẫy tay hiệu, mắt ấy lập tức sáng lên như trẻ thấy mẹ, người ông kia liền ba bước thành lao về phía tôi.
“Vợ.” Anh ôm lấy giọng nịu kèm ủy khuất..
Tôi vỗ nhẹ lưng trấn an ấy, "Được ở đây."
Cố xoay người, trên mặt che giấu ý, mày "Lý đã nói nay vợ đón tan mà."
Lý tổng hỏi: "Đây vợ Cậu kết hôn khi nào?"
Cố dường như kiên nhẫn trả lời ta, vì vậy lịch sự mỉm cười, "Xin Ngữ vợ Ngôn, hân hạnh được gặp."
Lý tổng hậm hực cười “Tiểu Cố, vậy được kết hôn thông cho nghiệp mừng.”
"Lý còn không? Nếu còn phép trước, nay vợ nấu món sườn chua ngọt, muốn nhanh nhanh về nếm thử." còn cố ý kéo dài câu như muốn gi/ận Lý tổng.
"Haha được."
Trên về nhà, xe hoa chạy lướt mà rơi trầm tư.
Tôi hỏi ấy : “Lý tổng công ty hình như chút kỳ lạ đúng không?.”
Anh ấy định thần lại, lộ mặt bất dĩ: "Lúc thấy ta chỗ lạ, nhưng mà rõ lạ ở đâu. Cho nay nếu phải nghiệp nhở anh, ta muốn……”
Tôi trả lời, cong anh?"
Anh hà hơi lên cửa xe, tên lên đó rồi trề môi bất mãn mặt khiến lòng t/an n/át."
"Vẻ mặt gì?"
"Vẻ mặt chút hả hê."
Cố gương tiếc : "Sao lại bị sao quả tạ chiếu vận vậy biết."
Dừng đỏ, xoa đầu an ấy, đang định nói thì ấy đột lộ mặt tiểu nhân chí: “Nhưng sao, đã mạo danh giả 1 xinh đẹp gửi ít đồ cho vợ ta.”
"..."
Xem lo lắng vô ích.
Cố ngốc, mà còn phần mưu mô nữa a.