**Chương 5**
Tất cả những Săn còn đều nghe giọng Jin-Woo.
"!!"
"Nhạc cụ?!"
Ánh vọng lóe trong họ.
Khác hẳn quỳ lạy, lần mọi di chuyển nhanh đến khó tin. họ những nhạc cụ gi*t lập tức. Nhưng không ai nghi ngờ lời anh.
Song đầu tiên đứng đàn hạc.
"...!"
Ông thở ngước nhìn. Và phép màu, ngón chuyển động, gảy dây đàn.
*Leng keng...*
Giai điệu du dương lên.
"Được rồi!!"
"Mau tìm những nhạc cụ!"
Các Săn ùa những bức gần nhất. Tượng kèn đồng trỗi khải hoàn, thổi sáo rung tiếng ngọc, ôm lia đ/á/nh dây tơ.
"Ha... ha... ha..."
Kim gắng gượng chạy đến (1), đổ sụp đất.
*Tưng tưng...*
Tiếng đàn lên, lập tức ngừng đuổi theo. nở, đầu gối dính ch/ặt nền đ/á.
Trong đó, quay sang tìm mục tiêu khác.
"Ch*t ti/ệt!"
Jin-Woo nguyền rủa ánh hắn phải con quái vật. Anh lao tim đ/ập thình thịch, lưng đẫm mồ hôi.
*Sao?! Sao nó không nhạc?!*
Jin-Woo trống đã đứng nó vẫn động.
*Thịch! Thịch! Thịch!*
Tượng lao k/inh h/oàng. Khoảng chóng mặt.
Jin-Woo nuốt bọt.
*Phải chăng không hoạt động có người? cô Ju-Hui?*
Không kịp nghĩ thêm, xuống, chạy nơi khác.
"A-Anh Jin-Woo..."
Ju-Hui r/ẩy nắm vạt áo thì thào:
"Cùng cả ch*t."
Giọt lệ dài trên má Ju-Hui. nhàng gỡ cô, phóng tên b/ắn ngược lại.
*Rầm... Rầm...*
Khi sau lưng đã đầu đ/á/nh trống nhịp nhàng.
*May quá...*
Giờ còn việc: Chạy đến khác ngh/iền n/át!
---
Chỉ không nhận được che chở những nhạc.
Rõ ràng, cơn nộ nhắm gắng né tránh bàn khổng lồ cỡ tòa nhà, vội vã băng qua đại sảnh.
*RẦM!*
*RẦM!!*
Anh lộn may mắn thoát khỏi kiếp nạn đ/è bẹp dưới thần.
“Hực… hực…”
Dù Săn hạng E, cận chiến nên thể ấy giờ phát huy tác dụng.
*’Chỉ cần thêm thôi!!’*
Jin-Woo theo từng cử động gồng tăng tốc. Khoảng còn chục bước chân…
“Không, nhầm rồi!!”
…Tiếng hét ông nảy. Mải tập trung vội ngoảnh thì kinh hãi.
“Ách!”
Đó không phải nhạc cụ!
Từ xa trông nhạc cụ, ra tấm khiên. Và đúng dự đoán, khiên không nao núng.
“Hực!”
Jin-Woo vội tránh sang bên.
“Kyaaaa!!”
Ju-Hui thét lên. Dừng ngẩng đầu thì đã sừng sững mặt.
“Vật vờ mãi không xong…”
Trán rớm m/áu xước đất, tầm mờ đi. liếc quanh tìm ki/ếm.
*’Nhạc cụ… nhạc cụ…’*
Nhưng chẳng bóng dáng nào nhạc cụ. đó, đạp xuống.
“Khục!”
*RẦM!!*
Jin-Woo lần né được, đã kiệt sức. Cơn choáng váng ập tới, r/ẩy không vững.
*’Lạy trời…’*
Nếu có có giờ đã cầu nguyện.
Đúng ấy, phát hiện không vũ khí lẫn nhạc cụ.
*’Kia là…?’*
Anh cược mạng ấy, được rồi vật ra đất.
“Hực… hực…”
Jin-Woo thở gấp tiến gần. Khuôn mặt gi/ận dữ trước, thể kích động bởi kháng cự dẳng.
Tượng dừng thân hình che khuất tầm ngột thở.
“Hực… hực…”
Như con mồi dồn cùng, biết lùng thần.
*’Hết rồi…’*
Nhưng…
*Oooo… ooooo…*
Từ sau vọng thanh du dương siêu thoát. quay đầu nhìn: Pho sách đang máy môi, giai điệu thánh khắp đại sảnh.
*Ooooo… oooooo…*
---
**Phần 5: Thách Cuối Cùng**
Biểu nhó dần trạng thái vô cảm. Chẳng mấy chốc, những nét cơ mặt dị dạng đ/áng s/ợ kia đã mượt mà bản hợp xướng các bức kết thúc, quay lưng, từ chưa từng có chuyện gì xảy ra.
*RẦM!*
Âm thanh vọng khắp đại sảnh.
"Ha... ha... Suýt... thì..." nhếch mép cười cuối sảnh lao tới, giụa: Jin-Woo!!" Cô quỵ bên cạnh anh, kích hoạt phép hồi ánh sáng màu lóe vô vọng. M/áu vẫn chảy đẫm nửa thân dưới chàng trai.
Những thợ săn lặng vây gương mặt ảm đạm. có tiếng nở x/é tan không khí ngột ngạt. chợt nhận ra khoảng trống dưới đầu gối phải - đã ch/ặt đ/ứt, lóc dưới tấm khiên khổng lồ bức đ/á. M/áu mũi cô gái Healer nhỏ thành từng giọt, dấu hiệu việc kiệt sức.
"Thôi đi... Ju-Hui. Vô ích thôi..." thều thào. Em nhất định chữa lành cho anh!" Giọng cô nghẹn số mười bảy ban đầu, sáu sót. mất cánh tay, còn c/ụt chân. Niềm chiến thắng chẳng thể lấp đầy bầu không khí tang thương.
*ẦM ẦM...!*
Một tiếng dữ rung chuyển đại Pháp trận kỳ dị giữa đền bỗng thành bệ ngang bậc "Bệ thờ..." lẩm bẩm. Đám thợ săn cảnh giác. Kẻ từng trò cười họ - hạng E - giờ đây lần c/ứu mạng Giờ thách cuối cùng đã hiện ra.
*"Nếu không có tất cả ta đã…"*
Ý nghĩ đó đồng loạt lướt qua tâm trí các Săn. tình thế ngàn cân treo lời dây c/ứu sinh. Và giờ "bệ thờ" mà lẩm bẩm đã - nhanh trí nhất nhóm - lập tức nắm được ẩn ý.
**"Tôi hiểu rồi. Hóa ra vậy!"**
Kim thanh đeo bên hông ra khỏi vỏ. Vũ khí vốn dùng để ch/ém hạ quái vật giờ đây phải đảm nhận nhiệm khác.
**"Dù thằng ngốc nữa, đoán được cậu muốn gì."**
Những còn nuốt ánh dán sắc lấp lánh.
**"Này Kim! Sao đột thế?!"**
**"Bình tĩnh chuyện đã nào!"**
Hunter hạng C duy nhất - ông - đã thương. ai trong nhóm có đủ ngăn - hạng D lợi hại. Hắn chĩa mũi bệ giọng đanh lại:
**"Luật cuối: 'Chứng lòng sùng kính'. bệ thờ đột hiện ra giữa hầm ngục."**
Ánh chuyển sang Jin-Woo: **"Chẳng phải ta cần vật h/iến t/ế sao, Seong?"**
Jin-Woo gật đầu chậm rãi. Đúng đoán cậu: trong sáu phải thành lễ vật. *"Đây nghĩa thực luật cuối…"*
Đột ngẩng lên. Ánh sắc đang mình. hôi chảy dọc lưng cậu.
**"Ông… định gì…?"**
**"Im thằng nhóc!!"**
Kim gầm gi/ận dữ, mũi chuyển ông - đang ngồi bên cạnh để kiểm tra thương cho cậu.
**"Kéo cả lũ ai? Chẳng phải lão già sao? Hắn phải chịu trách nhiệm!"**
**"Đừng ...!"**
Jin-Woo định đứng dậy phản kháng, bàn khô ráp vỏ cây già ông đã giữ cậu lại.
**"…"**
Ông lão lặng lắc đầu, nhuốm vẻ c/ầu x/in đừng tiếng. ngập tràn bình, cậu nuốt lời.
Ông từ đứng giọng ấm:
**"Kim đúng. Ta phải đền tội."**
**"Lão già cuối cùng tỉnh ngộ rồi à?"**
Kim vẩy bệ thờ:
**"Hơn mười lão lên!"**
---
**Chú thích:**
(1) Buzuka: nhạc cụ dây có ng/uồn gốc Hy Lạp, còn gọi bouzouki.