Chiếu chỉ phong hậu đã ban xuống. Mọi nghi thức dành cho Hoàng hậu đều đang được chuẩn bị khẩn trương. Duy chỉ có Tiêu Quân Nghiêm tỏ ra kỳ lạ.
Mãi đến khi ta bắt gặp y giấu vội chiếc hộp nhỏ.
"Ngài..."
Tiêu Quân Nghiêm chớp đôi mắt phượng đẹp như tranh vẽ.
"Chẳng lẽ ngài giấu thiếp ăn vụng!"
Tiêu Quân Nghiêm: ......
Y đành mở nắp hộp ra. Ta chồm người xem thử.
"Ái chà, chẳng phải đồ ăn."
Ta rút cuốn sách nhỏ từ trong hộp, chăm chú ngắm nghía.
"Hai nhân vật nhỏ nhỏ này, sao lại đ/á/nh nhau thế?"
Tiêu Quân Nghiêm ngửa mặt lên trời như kẻ sống không bằng ch*t. Vật này là do Đức Hỷ công công đưa cho y.
"Bệ hạ, trước đây vì Thái hậu cùng Thục quý phi, trong cung đã thanh trừng nhiều m/a ma. Đại lễ phong hậu sắp tới gần, nhất thời khó tìm được m/a ma thích hợp để chỉ dạy Hoàng hậu nương nương."
"Việc này hay là bệ hạ tự học rồi trực tiếp chỉ đạo thì hơn." Đức Hỷ công công là lão thần tòng giá theo Tiêu Quân Nghiêm.
Lão ta hiểu rõ, Hoàng đế chẳng ưa những nữ nhân hậu cung. Đến giờ vẫn còn là gà trống nguyên lông. Mới sinh ra chuyện này.
Cuốn sách này chính là ấn phẩm b/án chạy lão sai người m/ua ngoài cung. Không những nhân vật vẽ đẹp, lại còn có cả tình tiết truyện!
Nghe xong công dụng của nhân thư. Ta liền đòi Tiêu Quân Nghiêm trả lại. Trợn mắt nghiên c/ứu say sưa. Tố Bạch liếc nhìn tò mò, lập tức đỏ bừng gò má:
"Tiểu thư, sao lại giữa ban ngày ban mặt xem vật này?"
Ta ngây thơ chớp mắt: "Phu quân nói, chỉ có làm theo sách vẽ thì Thường Lạc mới được làm Thái hậu đó."
Tố Bạch: ......
"Chẳng lẽ ngài ấy lừa ta?"
Tố Bạch cười gượng: "Cũng có lý đấy, phải có hoàng tự trước thì mới có cơ hội làm Thái hậu."