Trong làng tôi, người nhà nhà lợn, đời sống ai khá giả.
Chú là duy nhất đỗ ở làng, nhân dịp chú nghỉ hè, ông nội vui mừng bèn đãi khách.
Nhưng con nái ấy bất ngờ sinh con con dị dạng, nó khuôn mặt và mái tóc giống hệt con người.
Sau đó, từng chuyện kỳ lạ bỗng hiện.
Chú của bị ch*t.
Ông nội của bị ch*t.
Mà nhớ, lên ba tuổi, cha bị mà ch*t.
Tôi bà nội rời khỏi nơi đ/au khổ này.
Nhiều năm sau quay lại, lại xóm ai vui mừng.
Cho phát hiện, khuôn mặt của vợ xóm… giống hệt với con trong chuồng nhà tôi…
----------------------------------
Hồi còn nhỏ, ăn mày trong làng, ông g/ầy củi, hàm răng khè, trên tỏa mùi khó ngửi, ông nhà ăn, bà nội đưa cho ông ấy chiếc bánh bao.
Ông cầm chiếc bánh lại với bà tội: “Lũ trong chuồng nên đi, vậy hung thành cát.”
Gia đình cuộc sống không nỗi trong nhà mười con lợn, mỗi năm ki/ếm không tiền b/án và con.
Ông nội lạnh lùng hừ tiếng, ông “Ông con bao tiền không? Mồm miệng toàn bậy bạ, mau cút đi!”
Ông nội đuổi ăn mày đó khỏi sân, còn nếu đó dám nữa thì đ/á/nh g/ãy chân ông ta.
Mấy ngày sau, chú ngoài tỉnh lỵ trở về, chú ấy nghỉ hè.
Ông nội vui quá, để ăn mừng, lại mời trong làng giúp đỡ.
Bốn chân con nái bị trói ch/ặt, ông nội vừa hạ d/ao làm thì nó bỗng vỡ ối, cái đuôi của con bỗng thò ngoài.