Thế nhưng việc thúc.
"Bà cháu xin lỗi, cháu vì th/ù giấu bà, hy vọng dưới biết tha thứ cháu, ân đức sau cháu trả.”
Bấy đến bên cạnh th* th/ể trẻ, đỡ dậy, dịu dàng lau bụi bặm trên ta.
Nhưng ngay đột nhiên mở hai mắt, tóm tay tôi, gằn:
"Ha ha ha, cháu bà, đợi khắc này lâu rồi, nếu cháu bảo ơn với cháu, vậy bây hãy đưa cháu nào!”
Tay lại nhanh chóng bắt đầu niệm ngữ.
Thoáng thấy linh bay khỏi lao tới tôi.
Bà muốn x/á/c!
“Ha ha ha ha, sắp cải lão rồi, ha ha ha ha!”
Tiếng cuồ/ng lo/ạn vang vọng khắp sân thượng.
Nhưng ngay đạt mưu kế, một tia ánh sáng lập một màn chắn hất văng linh nháy mắt.
Lúc Minh từng hai lá bùa vàng, một lá đó dùng để chặn tam thi h/ồn, tấm lại để khắc này đây.”
Tam thi nó chặn một lúc, huống hồ là linh một già.
Tôi nhanh nhẹn một quần và mở nó ra.
Tiếng vang linh lập hút vào hương.
Lúc này mới nhếch mép: "Bà trẻ, nhớ này không? Là cháu đấy, bây cháu trả này.”
Lúc này nói là để nhưng bên bỏ bùa đen dùng để hút hút thi khí, đó muốn dùng này để hút Diệp Tử Vi biến tam thi h/ồn, vì nó dụng với ta.
Đáng tiếc là trăm tính ngàn suy chẳng tính là biết rõ thuật pháp này lâu.
Bà "Đáng gh/ét! Con nhóc thối, biết điều mau chóng thả ngoài, nếu thì…”
Tôi: "Nếu sao? Bây chẳng lẽ mời hồ đuôi tới à? Cho bọn chúng chắc đ/á/nh thắng Hầu Lại nói, sau trận chiến với tam thi cạn dầu rồi, nếu vừa nãy giả ch*t Mục đích cùng một, đó là x/á/c tôi, như đó Bảo nói sai không?”
Bà "Làm sao… sao biết được?”
"Bởi vì đó tay với chứng kiến hết tất cả. Khi đó trốn dưới giường nhà Chị Bảo tôi, là người sinh ngày âm tháng âm âm, là tốt nhất để tu luyện thuật pháp! nào ngờ Minh lại xăm bảo lên người mình. Kết quả là kịp sức thương, hủy dung ngay Dưới cơn nguyền rủa Bảo khiến ch*t vì bệ/nh. Không như tặng hồ đuôi. Vì vậy Minh phép sao tìm Từ hôm đó trở đi, rõ bộ thật bà. Sau này tới nhà chơi lén lắp camera ẩn đó, quan sát nhất nhất bà.”
Bà "Khốn Tao thật sự hối h/ận xưa tay với tiên! Sai một li một dặm!”
Tôi bĩu môi: "Bà sai rồi, thua vì sai nước cờ là tội nhiều, đây là quả báo ứng Năm xưa tặng Bảo hồ đuôi, hôm nay dâng hiến Hầu!”
Nói xong, vứt tay vào mãng xà, linh viễn giam cầm xà, viễn ngày trở mình.
Sau tất cả, đ/ốt một mồi lửa, th/iêu nữ cương thi Bảo.
Một là muốn hại người nữa, nên khác muốn giải ấy.
Mặc cùng báo th/ù, người á/c á/c báo.
Nhưng thực tế, thủ sâu xa đó tiêu d/ao bên ngoài và tiêu diệt.
Nó là sự tham lam và ích bản chất người.
- Hết -