Hà Thần

Chương 2: Thuỷ quái dưới cầu

27/03/2025 14:31

Chương 2: Thuỷ cầu

Lại về Giải mùa xuân quốc, thầy dẫn dắt cố mình, sinh địa, thổ nhưỡng, trách nhiệm to vai. Lúc gom lại bộ cậy thơm miếng ăn. Mọi thức, so các mang chất bấy bao, tiền thu thậm chí tên chân tuần tra bình tìm thu chu cấp đình. ‘Thủy cầu’ chúng mùa hè nữa.

Sự cận. Đập nhằm nước sông, cây xây Thanh, xe lại. Trên đ/ập, cầu, nước nhau, lại nằm miệng gộp chung lại ‘đ/ập cầu’.

nóng nực trong lò lửa, xe nước, m/ua b/án vô tấp nập. Thành Thiên Tân đích thị tụ bồn, nuôi nghèo dưỡng giàu, cắp hơn. Thời bấy thường gộp chung lại một, trong xã rạ/ch ròi Tr/ộm hành động móc túi đường, lấy trong trả tiền tr/ộm, phức tạp hơn. phi chi vượn, tường vượt nóc bỡn, trăm thăm căn hộ, cạy khóa cắp tài thổ tróc mả, ch*t. Một thủy tặc, đủ biết rời khỏi nước.

tên thủy tặc, tên họ, nhũ danh gọi kẻ giỏi giang lắm, Thiên Tân lại bãi chim. Thế câu: ‘Phân chim tinh, lão ưng vậy, lãnh tài nghệ nào, biết dệt ‘lưới hậu’.

Trước tiên hậu gì?

Thông sông, tấm vòng trúc chài, quăng lát tôm sông. Đôi bùn sình rác rưởi bình thường. Còn hậu tạo ra, rộng bao nhiêu rộng bấy nhiêu, lại cây trúc đóng cọc, trúc tầng, tạo mê cung tứ phía, chừa lại hổng ngoài. Cá thượng cản lại cách trong hổng tạo sẵn trong lại tầng lớp mê h/ồn trận bao ch/ặt chẽ, cách thoát chui tên gọi “lưới Chiêu đ/ộc, nối tiếp hễ lại hậu lại.

lén lút sáng thu sáng sớm bày b/án, rao buổi vừa đủ tôm trong thùng gỗ. Nhà nước cấm hậu xuyên thuyền vướng may, xuyên chuyển cá. mây mờ trăng khuất, xuôi đêm, ngồi hút th/uốc lá.

Lúc xe, vừa đưa khách xe trở vừa khéo ngang cầu. xe biết láng lâu “Dưới nước sâu, ban xuyên thủy chân cầu, ngọn sông, tìm x/á/c, ngang khúc cẩn thận chút.”

phun nước bọt: ngươi, chớ vậy, nếu trúng thật, ôm luôn về vợ trong nhà, “vui vẻ” chứ sao.”

xe mượn tiến xin điếu th/uốc, cầu, câu, trò lại.

hỏi: trễ về? Không vợ “ăn vụng” hay sao?”

Trên xe lộ vẻ đắc ý: tốt, khá tiền, tuy nhiên hơi xa việc.”

tin: “Lấy tiền? xe rá/ch nát tiền sao?”

xe m/ắng “Tiên thằng bò, tiền lắm vậy, lo đi.”

hồi, về chợp mắt, lại thu lưới. lại hệt lắc lư cây trúc chống Hai nghi hoặc, dậy về phía cầu. Mặt mảng y mực, cây trúc ngừng đung đưa, mừng quýnh, rồi, vẫy thôi chuyển, nhất định nhỏ.

quốc ba cối xay sông, nghĩ: “Có ba sông, ba mụn thịt, đem giã lấy nước rửa sáng ra, m/ù đường. Đã đổi đời, tài c/on rồi!”

Nghĩ đây, vội kêu xe tay. Hai mịt, rõ trong bọc lấy biết to kềnh ba sất, lại dường lẫn chân, mùi nặc ngửi nổi.

xe bé, sợ, nhi: “Anh Tứ, nha, vợ em chờ em về, sớm, em xin phép bước…”

nói, chạy.

đảm bao lấy xe, lại xe bão, luôn “Đi đâu? Mượn ông, thử trúng được.”

xe vốn mượn lại nhanh cách bèn Hai gần, soi tấm lấy ngặt nỗi bọc căn trong vạch vừa thấy, hãi kêu thất thanh: “Ối mẹ ơi, trẻ!”

hậu sông, khoắt bé. Đứa bé lớn, thui, thoạt y chang lông dài. xe hãi ngớt, nước hay sao?

nước, trưởng mang trẻ, lông, mông đuôi, thi thoảng lại bờ, ánh sáng sáng, trong nước khỏe, chân lôi giỏi lội đuối.

Đọc chớ lửa khói. Tôi tin, nước thật, lịch sinh ắt viết lại Tôi thầy thủy lại biết bịa có, thật khỉ, trong tin miệng: “Không lửa khói”, suy lại căn nguyên cuộc gì?

Cũng Giải hiện th/ể th/ể mang trẻ, chân, đầy lông mao, phía mông dài, biết khỉ. Ai chúng nhầm gọi nước, trẻ đuối biến thành. Một mười, mười trăm, về nước trở thậm chí tờ báo đăng tấm ảnh chụp, tin xong.

Thực th/ể vẻn vẹn sức bình chứ chả nước cả. Trước xiếc động biểu dọc nơi đây, dắt trò ăn, trong biết nhầm đời Đoàn trưởng xiếc bấy đem bãi chó ăn, tất nhiên m/ộ bia vị nghệ nhân vứt thật thất nhẹ ném thẳng sông. Hai chứng kiến khỏi ngạc nhiên độ, cuộc trôi tới, sinh đãi. Sau nước giải ra, trình độ kém, người tin nước hiện.

xe vừa nhắc, nhớ tin về nước, thằng quăng, mịt mờ chạy thẳng về nhà. Chạy đụng tuần đêm, nghi cắp hạng đêm, mờ mịt chạy đâu? Cảnh tuần tra tiên lôi tên trận, lại ép nào? kêu gọi mẹ, mồm xin rối rít, lại đem trúng nước lại xe chứng.

Cảnh huống xong, lôi trở lại tờ mờ sáng Nhờ sáng nằm trong nước, bé, dính bùn lầy. nhầm, tất tên xe gào to óc mụ mị, lại tưởng nước thật, mật dọa nát bét.

hừng sáng, trẻ sình đoán ch/ặt Th* th/ể lâu chuyển xanh tảo, mũi biệt, vẻn vẹn đôi mùi tanh ngửi, rữa nát. Cảnh nhận định xe s/át h/ại lấy khẩu cung loa, hồ sơ hạch tiền, xơ múi X/á/c trôi nhiều, vô trôi nhận thân, trong trẻ em, sinh non, mẹ sinh nuôi bấy bất lực, truy xét, phía báo mừng rỡ giả vờ hồ đồ. Tử thi cũ, giao tuần xử Chính quyền phái tìm tuần sông, chiếu th/ể mang lo liệu. Thế vừa nóng hổi, rồi!

Theo tục phương đuối đất, nước về dạng yểu chứ già nhất định hỏa th/iêu gom trong táng. hỏa táng củ ngày, lỡ báo nhận minh phận ch*t. Chẳng mùa hè khí oi thi mùi nặc, nổi, tắc trở vô dụng.

Nghĩa tang lễ bây giờ, tuần dụng gọi miếu Long, ngoài Tây, vị vắng vẻ. Trong miếu bức Vương nặn đất, áo kim rồng, hay gọi Ngũ, Quảng Tế Vương cai quản nước Trường Giang Hoàng Quảng Tế Vương xếp hạng trong các Vương, Tại quải Nguyệt Phong Bàn huyện Kế ngôi Tráo tự, chủ miếu Quảng Tế Vương hoàng đế phong, khói cực thịnh, vô số. Vương vị phù hộ mưa hòa, ngôi miếu vương ngoài về bạt trong gian.

thầy trăm trước, Thiên Tân, nơi trận hạn hiếm Nông đất, già ban hạn hán lường, chín chín tám giọt mưa buông đất đai nứt nẻ rồi, héo, hạn cây cối khói, sỏi phun lửa. xung sầu lo cách, thầy thủy về xem. thủy nói, tận nơi biết thi trong ngôi m/ộ biến Bạt, vừa chạy khỏi hãi, nơi yêu khí nhiên đơn giản Bạt vậy, thi biến thi m/a, phục rồi!

Thôn tìm sống, đành ngôi miếu tiên, chuẩn đồng đồng sống. đồng rút thăm ra, trúng xui xẻo. Trong bà lão chay niệm cháu bà bất hạnh chọn sống, bà lão tuy đành cháu khỏi, trong Phật khóc m/ù mắt. Đến đêm, bỗng nhiên lại mơ tìm tận nhà, khuyên bọn đồng đồng tiên, mai trận tố sấm thi m/a. biết kêu, cậy nhờ. Thứ nhất mượn tiếng chiêng tiếng trống tăng uy thế, được…, m/áu thi dị/ch bệ/nh, thi trong vòng trăm dặm sót, nước nhằm trói gô lại. Sợi vắt ròng gàu nước, biết bao nhiêu bao nhiêu đời sứt nào, lại tinh tươm hệt mới, phàm. Việc trước, cầm trói thi m/a. xong, biến mất, tăm hơi.

Bà lão tỉnh giấc, đem lại dân, b/án tín b/án chần luôn mãi, quyết định bà lão nói. Vừa tiếng sấm rền rĩ bỗng ngột vang dấu báo nào, ốc chấn bần bật, cuồ/ng gào thét, mưa to tầm to mật thò lén ngoài, trắng chục hiện trong mây bầu trời, lấy sừng, lông đỏ, cặp đỏ lòe lòe hệt ngọn lồng. Thôn vội khua chiêng trống reo hò trợ uy, đất xám xịt, canh tiên trói ch/ặt, lại tia văng thẳng thôn. đất chuyển, cạn lấp bằng, bọn nhận Quảng Tế Vương hiển Kể miếu Vương miệng sập, thay cúng bái, hương hỏa dứt.

Miếu ng/uồn gốc đây, về trong quốc hương khói tuy tồn kiến trúc liên sạch, điện thờ sót chung dân. 1923, nơi trở tuần trôi đem để, thầy dạy biết xuyên thay nạn nhân lo tang lễ, biết soi mả, các dương trạch, ngoài đồ giỏi. Bình thầy trò lại ngôi miếu điện mã, hậu điện thầy già qu/a nơi lại nhị gia. Thu coi th/ể lắm, ngoại tuần vặt, trở lại miếu mã, nghề tốt, giấy giấy thật vậy.

Ngày thi bé, lệ, đem thi mang về chuyện.

Câu chúng rồi, khái biết khoảng tám sáu lịch. tám sáu lão c/ụt về khóc giỗ mẹ. Tương đàn bà sinh rắn đóng c/ắt rắn. rắn vốn Hắc th/ai, lão c/ụt nhắc, đàn bà tám sáu lão c/ụt về khóc thăm m/ộ mẹ Mấy bữa mưa ngớt, mưa u nặng trĩu, về đèn.

Vài xe đẩy trong, điện miếu thuở ấy. Th* th/ể giường đ/á, chiếu manh tiên đầu. Theo pháp đo/an, q/uỷ đói ngửi mùi đỡ xót ruột, h/ồn bữa, thương trẻ yểu, cố ý nén.

Bận bịu lo Mọi gọi Nhị gia, Thiên Tân đặc coi trọng chữ Nhị gia, biết gọi Nhị hoặc Nhị ca, vốn biết ngôi trong xứng, Nhị gia, Tam gia, nữa.

Nhị trong nhà, trong đây. sợ, mình, bỗng lòi anh? Còn hay ch*t?

Thực đất xíu. gọi tục cũ, vợ chồng kết hôn lâu miếu Mẹ tổ tự. Trên bàn thờ Thiên Hậu nương nít, bộ nung kỹ, tướng mạo nhau, lanh hoạt bát, ngây thơ đáng yêu, vợ chồng đưa đủ tiền chọn buộc đỏ mang về nuôi mình. Sau nếu sinh con, cả, sinh thứ, gọi anh. Rồi cách rửa nghệ nhân về thay quần áo nó, dung mạo thay đổi dần hợp tác, thậm chí cưới vợ bê, rước em giới nhà, chỗ, ghép Tại trong đứa, nếu cưới, em lại hợp củ lắm.

Như buổi tin, lại nhiều, khác, nối nọ, xuyên tiếp xúc khói lửa nhân khỏi dấy lâm ly kỳ quái. Lớp già về nuôi đấy, bật dậy

vị ca thế, mẹ sớm, ruột, về chào em về, đôi đũa, ban mái hoặc xử, tốt hay x/ấu, về lại tỉ mình. Hôm lệ, nước mịt, oi bức dọn bát đũa nhiên hiện bàn biến mất.

trẻ lớn, nhân trực, sinh bầu nhiệt trái q/uỷ tìm cửa, nếu lại coi bữa sự, bàn cơm, nước thu dọn bát đũa, vừa loay hoay tiếp, ngoắt bàn trống không. bê, giải khuây tinh sao?

nghĩ nghĩ bàn, Nhìn đóng dẫu cánh bay ngoài, mò tìm khắp phòng. lật các chả bóng đâu, ngờ trong ngẩng bỗng nằm sấp nóc tủ, dưới, nhích.

bực trong lòng, kỳ tinh tác thật, nóc tủ gì? trấn an thân, nhớ mắt, tuy ngoài vậy, trong ắt cớ chi đây.

Nhất nghĩ ra, lại cao nhất trong phòng, thèm động chạm nhủ: “Anh làm.” Xong ngoài dò chung trang. vừa bí vừa nóng, mùi trong về nặng bịt mũi nổi.

lại nghĩ sáng, khí oi, th/iêu hủy thi trong đêm. Thế thi chiếu ướt nhẹp, nước chảy ròng ròng, tài ch/áy. Nghĩa “Luyện nhân hộp đồng đồ trong miếu, đưa thi hộp th/iêu, tuy hoàn hóa than bình đựng tro Chẳng th/iêu ướt, chậu hong th/ể đã. chuẩn chậu than xuôi, vừa diêm, ngoài bỗng cơn lạnh, diêm trong phụt lại nữa, ch/áy.

Diêm nối tiếp que, ch/áy nổi, hộp diêm rồi, ôi thôi nhóp nhép nước, ngoài u lại thấp lạ kỳ, vách tường xuất hiện vệt mảng thấm, đưa trên, dường bức tường trào nước bất Ngay đó, bỗng tứ phía, về nhất định chốc về tây, hồi về nam, lượn vòng xung miếu vậy.

sởn tóc gáy, đợt, lạnh ngấm trong ngấm ra, nhóm lò than nghĩ nhủ: “Không rồi?”

lại bức tranh Quan đế, bức “Quan đọc kinh thu”, vẽ Quan mũ khôi chiến bào, cầm kinh thu, vuốt chòm râu dài, ánh quang, uy lẫm liệt. Quan ngọn nến, trái Quan Bình cầm Chu Thương Thanh Yểm Nguyệt đ/ao hầu, lưng Quan Xích Thố, bốn vó sinh phong, nóng chờ bôn tẩu. Bức động y thật, l/ột tả Quan trong diện vào. Quan trấn tà, miếu tu sửa lâu, sinh q/uỷ quấy phá bao giờ.

ngẩng bức tranh Quan chỉn chu phòng, nghĩ “Đúng lý nói, trái tâm, h/ồn dã q/uỷ tìm phải. Hơn tranh Quan tường tà, q/uỷ tiến đây. Thấy lạ lấy lạ chào thua!” hay hẵng nói, biết ý nghĩ vừa xuất hiện trong ý chí trở kiên định nhiều, nghĩ ngợi ngồi ánh nộm, vừa hát ca khỏa lấp.

canh sáng, ngồi trong miếu đêm, gáy phương xa rồi, tảng trong gỡ xuống. vết nước thấm cao in rõ tường, chăn đệm trong bộ ướt nhẹp, bức tranh tường mờ nhòe tiếc thay bức Quan này.

Đến chợt ra, nóc tủ ướt, mưa dột, trong lại ướt vậy? Chẳng tìm cửa, trong tranh Quan dám? đề ra?

Đầu óc chuyển mau lẹ, ngồi trong suy ngẫm về nghĩ hợp lý, liên bé kia. sáng nước vội vã ngoài, tìm tuần hỗ trợ lặn chân sông. đó, tin, trong bộ phụ. Mấy vịn cây sào lặn dò tìm, thước lại thước sâu, nếu nhận biết vừa rạng sáng trưa, hiện đáy, bất rễ luôn vậy.

Hiện ban ngày, xung đầy rẫy rãnh rỗi tò mò nhiệt, chúng vừa tranh xem, bàn xôn xao. Trước xuyên chiếm lớn, đuối, đàn bà lội. Trong xã cũ, thật chả thống lắm. có, nhân thường vứt hoặc t/ự v*n. lan đặc nhanh, chả chốc lại chật bờ, vóc phía gấp độ cố nhón thật cao, thậm chí lại kẻ leo nóc sát. cậu Thiên Tân nhất nhiệt, trong gấp thèm về nhà.

Đội tuần nước, móc kéo, tốn sức ngày, nước. Tất trong kỳ quái, th/ể lại nặng thế?

Đội tuần thi cẩn thận lượt, khắp th/ể bao bóc ra, bộ dính x/á/c. Một xanh thẫm thịt cứng dưới, thi cứng, mũi biệt, biết cực kỳ đ/áng s/ợ. Càng gh/ê trói gô, chão gân bò nút lại ngâm nước lâu xiết ch/ặt, c/ắt c/ắt xong, lưng th/ù dị chìm sâu trên. Đội tuần buộc khiêng cùng.

Đám tận chứng kiến trình x/á/c, bộ sợ. Hình căn lông xanh, lại rền vang, nhà hương dán bùa an. hộ buôn b/án hay thiện trong góp tiền tăng về đàn tụng kinh cầu. Theo trước, oan h/ồn đuối tìm thân. Ví dụ đuối mình, h/ồn oan bất tán, Âm trở khốn Ban ánh nắng chiếu nhích mưa vạn tiễn xuyên thân, d/ao găm c/ắt thịt, cực kỳ thê thảm. Hễ mép sông, lôi tuột biết ch/ặt chân lôi thẳng, dụa thoát nước ch*t. M/a tìm chỗ, th/ai, lại kẻ lại tội thay.

Quan niệm đo/an trong xã sâu, tìm đem đuối cả, đuối trôi khác. Bởi biết trôi nào, tăng về niệm chú vãng sinh, độ linh h/ồn nếu mai chân toi mạng. Mãi Giải phóng tục lệ nữa.

trong biết mạng. Hai mẹ hại, sâu trước, thủy hậu th/ể trẻ. đẫm nước, tìm đòi Chẳng h/ồn bất chứng, biết thầy niệm chú vãng sinh độ vo/ng h/ồn tác dụng hay không, q/uỷ xuất hiện. Hai cấp giải trở treo.

Giải Thiên Tân, cộng cống rãnh chứa nước bẩn chảy xuôi, trăm đuối ít. Đại nước, mười trong các phá giải lại ba. Thực nói, tỷ lệ thấp.

Vụ chấn giải nhất định thăng tài. kẻ kinh biết cách phá chủ yếu th/ể nằm tuy rữa rỉa thịt, biến thi. Theo lý giải nổi, pháp đo/an oan, quần áo, dép bùn nước ngâm mục nát rồi, xuất xứ phận, lại nhận thân. Trong chiến tranh lo/ạn lạc mạng mạng phá giải lại trời, thèm cả, chuẩn đó.

Cảnh phá suy nghĩ nhiều, chi mẹ luôn đ/è nặng trong lòng, giấy tiền bạc, cuộc phá dẫn đoạn “thôn truy nã Liên Hóa Thanh”. Đến lạ hơn, các bạn ghi nhớ chúng lại bàn tiếp.

Trước tiên về hiện sông, đám đông ngóng biết được? Dĩ nhiên lĩnh vọng khí rồi, nhiên nha! đời Thanh đảm đương tuần bàn bách tặng tước thần”, rỉ tai nhau, thần” Quần chúng nhắc lại Đắc Hữu”, miệng nhân báo chí, tên lan mau lẹ.

gọi toát lạnh, nhớ thầy luôn miệng dặn dò: “Mai nếu gọi chớ nhận, nhất định người!”

Song gọi thầy lại nhắc tới, nhớ lượt lại quen, thế.

Về giữ lại trong trước. Năm 1949, Giải nước bài đo/an, kết tiêu hủy. Anh vô cớ bỗng biến mất, tìm lại lo lắng vị linh tính, ngoài tị nạn rồi!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm