Truỵ Long

Chương 10

17/05/2024 21:17

Buổi khi ăn cơm, Phương Kình đề nghị nói: “Anh Hàn, chúng đi hố Hóa Long xem cuộc rồng đi?”

“Chụp vài ảnh, nếu hiện ra rồng chúng tài rồi?”

Anh kích động ra lời nói.

Hàn do dự nói: nghe nói sao, hố Hóa Long m/ù, đi là khỏi đi ra.”

“Tôi đi, ngày mai thợ săn đi theo chúng ta!”

Phương Kình đi luôn bây giờ, thái độ của Hàn rất kiên quyết, mặc Phương Kình xin lần cũng thành công.

Phương Kình hứng, cùng cũng nói năng gì nữa.

...

Tối hôm nay, trước khi thím Vương đi, lần nữa cảnh cáo chúng lượt.

“Trong núi buổi tối nhất định được ra ngoài!”

Chúng đồng ý, ai về phòng nấy đi ngủ.

Cũng đêm qua, vừa đêm núi đã dày đặc.

Đừng nói mặt trăng, cũng nhìn thấy, giới vùi màn m/ù.

Tôi nhớ ra Hàn cùng đóng sớm, thắp đèn dầu, ánh sáng ớt.

Không lâu, tràng gầm đ/á/nh thức.

Lần này, nghe nhầm.

Đây tuyệt đối mơ!

Tôi sâu hơi, vịn đứng dậy nhìn ra ngoài.

Cửa dán bằng giấy dầu cũng nhìn rõ được gì, nhìn thấy những giọt chi chít tụ ở ngoài.

ngọn núi cách đó xa, tới từng gào rít khàn khàn, xuyên rừng cây, màn dày đặc.

Âm thanh đó thê thảm, từ trăm xươ/ng tứ chi của xuyên tận tủy xươ/ng vậy.

Lông dựng đứng lên!

Đây chắc chắn sói cũng hổ gầm.

Đây cuộc là âm thanh gì? Lẽ là hơi thở của thần rồng ư?

Thế âm thanh dị tà á/c vậy, nghe thực h/ồn vía lên mây, cảm giác thần bí!

Tôi do dự đi Hàn lần nữa bỗng nghe thấy động nho nhỏ.

Hình là... chốt được mở ra.

Tiếng chân theo lại.

đi vào.

...

Điều làm ba h/ồn bảy vía của bay khỏi cơ thể, cũng cần đi Hàn nữa, còn ngoài, bây giờ mở ra chừng chính là ch*t!

Tôi lập tức xuống giường kiểm tra chốt may chốt phòng dùng sắt ch/ặt, vô cùng chắc chắn.

Tôi thổi tắt đèn dầu, r/un r/ẩy rúm trên giường, ướt sũng nhớp nháp, cũng là mồ hôi hay là khí ẩm.

Âm thanh rất nhỏ, nghe vẻ ra rén vậy.

Ngay khi chống đỡ được gần sắp khóc chân kia càng lúc càng xa, dần biến mất.

Ngay sau đó âm thanh chốt lần nữa lên, lớn ra cọt đóng lại.

Thứ đó đã đi rồi.

Lúc mới thở ra hơi đã nén nãy giờ, sau đó vì thở quá sặc, ho khan dội.

Tiếng gầm gào đã dừng lại, lặng lẽ phủ sân.

...

Tôi đêm nay đã đựng nào.

Khi trời sáng, được vớt ra từ nước, ướt sũng.

Tôi loạng choạng mở đứng ở cửa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17