Tôi đi cửa nhà dì Hồng, cửa lớn đã trái, sân ngập trời, loáng thoáng thể thấy tiếng khóc q/uỷ.
Tay phải tôi nắm ch/ặt túi màu hồng nhạt, tay trái chạm vào đ/á trơn nhẵn đang đeo ng/ực.
Miếng đ/á nhỏ được chỉ xâu qua vòng đeo cổ, đây hộ thân tôi tặng cho tôi.
Tôi bóp vỡ bi, đợt từ bi tỏa nâng thể tôi lên đưa tôi qua bức tường rào.
Lúc khoảng bảy giờ tối, nhà vẫn đang sáng đèn, thấp thoáng tôi vẫn thể thấy tiếng nói chuyện.
Tôi đi theo căn phòng khóa.
Tôi lại bóp vỡ bi quanh cửa, cửa liền ra rơi xuống mặt đất.
Khi rõ cảnh tượng phòng, đầu tôi chợt tê dại ngay lập tức.
Trong phòng hết hàng t/ài hàng t/ài bên trên vẽ màu đỏ.
Dưới t/ài lò lửa, lò lửa nhét củi gỗ giấy vàng.
Tôi rút giấy vàng đó vẽ trấn áp q/uỷ, còn khác tôi đọc hiểu.
Thư dạy tôi, q/uỷ nặng nề th* lửa bình thường th/iêu ch/áy được.
Qu/an t/ài thông âm dương, h/ồn phách cách nào nhập hồi. Hơn nữa liệt trấn áp m/a q/uỷ khiến q/uỷ mắc kẹt lại nhân gian cách nào b/áo th/ù được, dày vò ngọn lửa th/iêu ch/áy toàn thân hình dáng tinh thần cũng tiêu diệt toàn.
Tôi lấy ra bi, lòng niệm t/ài, bóp thế nhưng bi sứt mẻ nào.
Pháp lực Hiểu đủ mạnh.
Tôi ý góc tường giấy vàng chu sa chưa hết.
Tôi bút chấm chu sa, sửa trên giấy vàng.
Sau tôi bóp vỡ bi, lòng lẩm nhẩm m/a dấu vết đã sửa biến mất.
Ở chính giữa căn phòng t/ài to trên t/ài cũng rườm rà nhất.
Tôi đưa hai ngón tay ấn vào thái dương, kỹ thấy bên t/ài giống y với gia đình nương m/a.
Hai tay tôi cầm túi vải màu hồng nhạt, lòng lẩm nhẩm hết sức bình ép nát bi bên trong.
Từng bi vỡ lượn vòng quanh bên trên t/ài, phát ra ánh sáng trắng chống lại.
Cuối cùng, đã phủ ánh sáng trắng, t/ài đẩy ra.
Có ba th* nằm t/ài, đích thị nhà nương m/a.
Th* nương m/a thư gần như biến hai bộ xươ/ng ch/áy sém, th* em được bảo vệ giữa toàn vẹn tổn nào.