“Ừm,... tôi không nhìn Thẩm Mai lần cuối. Trước khi t/ự gửi tin nhắn cho hẹn tôi ngoài nhưng tôi không đi.”
Nghĩ tới chuyện đó trong lòng tôi lại vừa thấy buồn phiền, vừa h/oảng s/ợ.
Đây tội lỗi lớn nhất tôi đã phạm với Thẩm Mai tôi nghĩ được.
Nếu như, vào cái ngày mười năm trước ấy, tôi thì sẽ hiện được điều bất thường c/ứu không?
Nói xong, mấy bên dưới đều giơ tay lên. Xem ra, bọn họ cũng cảm thấy tội của tôi không tha thứ.
Những bước lên bục đều được chọn nguyên nguyện.
Mọi cũng như trật tự.
Có lên bục khóc lóc nức nở: xin lỗi, tôi đ/á/nh cái bạt tai…”
Có sám hối: chế cô ta…”
Có r/un tài khoản phụ, nói x/ấu ở trên mạng xã hội, để lộ số điện thoại của ta…”
Lúc tới lượt cơ bắp lực lưỡng của tràn đầy sức mạnh, không sợ nói: “Cậu đuổi nhưng tôi không đồng ý.”
Tôi mày.
“Ting ting…” Điện thoại rung lên, tài khoản hình đại diện hoa hồng gửi tin “Hoàng nói chịu sự trừng ph/ạt.”
Cậu đã làm trái quy trò chơi.
Mắt thường nhìn thấy cơ bắp của bắt đầu nhão ra, thì bắt đầu th/ối r/ữa lở loét.
Hoàng hoảng hốt, hét to: nói nhầm tôi đ/á/nh nữa!”
Sự thay đổi trên thân chưa ngừng lại, sợ hãi mức nói không ngừng, khóc lóc: tôi tôi sờ mó tôi quấy rối dục ta…”
Bên dưới yên lặng như tờ.
Có vì ngay từ đầu đã nói về sau dù nói thật thì cũng không ngăn cản cái ch*t tới.
Người đứng sau màn đã lấy đi thứ duy nhất bận tâm – sự cường tráng, sức mạnh, cơ thể.
Hoàng ch*t rồi.
Có vết xe đổ trước không ai nói dối nữa.
Tất mọi lần lượt nói xong, Ngô Phán bước lên bục, cô “Lời đồn đó, do tôi ra… lời đồn ấy được khác bao nuôi…”
Tôi nhăn mày, vi đúng thực quá đáng, cũng giọt nước tràn gi*t ch*t Thẩm Mai, tôi giơ tay bầu cho phiếu.