05Hứa ký hợp ty quản vì muốn do, đi thử vai.Th/ù lao đóng phim vốn gia các sự kiện lo phí đi lại trang phục.Sự xuất khiến cuộc vốn khó càng thêm là để làm trợ cho nhé?” nghị.“Cô?” sờ.“Anh show khắp nơi, chắc sẽ lúc xoay xở kịp, đúng không? Và còn nhiều chuyện mà thể lo hết mà.”“Anh sự cần trợ nhỏ đấy.” đưa ra kết luận.“Chiêu Chiêu, khắp nơi cùng rất vất vả đấy.” vẫn muốn khuyên tôi.“Yên đi, chịu khổ mà, hơn tại cũng việc làm, ở Cứ để thử nào?” khoác bắt đầu làm nũng.Hứa định đẩy ra cho cơ hội đó.Trước khi xuất, suy nghĩ rất kỹ.Đọc nhiều giới showbiz, biết rằng những khó tránh khỏi.Thần tôi! Để vệ!“Được thôi. Nếu mệt quá thể nghỉ bất cứ lúc nào.” Cuối cùng lại tôi, đành gật đầu ý.06Thế đầu tiên làm trợ gặp thử thách.“Cái nhìn chằm chằm vào kịch bản trên Trạch, tròn.“Khi ký hợp sau đó thấy thêm này sẽ làm cho nhân vật chiều sâu tình cảm hơn…” giải muốn nghe, muốn nghe.” lưng muốn nghe thêm lời giải thích ấy.“Chiêu Chiêu, là viên, kịch bản viết vậy thôi.” cười nhìn biết mà.” buông khỏi tai, buồn bã nói, “Nhưng thể để fan trung thành như bày tỏ sự phẫn nộ khi thần bị con ‘heo’ biết đâu xuất hay sao?”Hứa để ý tôi, tiếp tục chú đọc kịch bản.Sau khi trêu lúc, cũng nghiêm túc hơn, xếp những thứ cần trường muốn tiến xa hơn diễn, thân mật chắc sẽ hơn vẫn nổi tiếng, cũng thế lực hậu thuẫn làm quyền chối?Nhưng khi lại sau khi xếp đồ đạc thấy kịch bản trên mà vẻ suy nghĩ đó.Dưới ánh đèn, mặc bộ đồ đơn giản ở nhà, tóc vẫn còn ướt, vài nước xuống quai xanh.“Ôi!” hít hơi sâu.Nếu trí nhắc nhở rằng đây là lẽ lao vào rồi.“Cô thế?” Có lẽ ánh nóng làm cảm thấy thoải mái, ngước hỏi tôi.“Anh nghĩ vậy?”“Tôi kinh nghiệm đóng hôn.” mím nghiêm túc nói, “Tôi nghĩ mai này làm thế nào.”“Ha! tưởng chuyện gì.” chợt nảy ra ý tưởng táo bạo.“Hả? Cô ý tưởng à?” hiểu nhìn tôi.Tôi kéo đứng dậy, nắm ấy, nhón lên, khuôn mặt dần dần tiến nghiêm túc nhìn ấy, hơi thở bắt đầu dồn dập.“Chiêu Chiêu, định làm khàn giọng hỏi tôi.“Hứa Trạch, ngại làm người luyện tập cho đâu.” định nhanh chóng nhẹ môi lui, ai ngờ lại giữ ch/ặt sau đầu tôi.Tôi tròn nhìn thể nổi.Hứa đưa che thầm: “Vãn Vãn.”…Được rồi, vai nhanh đấy!“Chiêu Chiêu, thấy vừa thế nào?” thẳng nhìn tôi, hoàn toàn mất đi dáng vẻ khi nãy.“Ừm, tạm được, à, dù nói là sẽ giúp hôn, thể cho thời gian chuẩn bị khi xem kịch bản cười, nháy vài cái.“Là tôi, lần sau, lần sau sẽ chú ý.” Mặt đỏ lên, vội vàng lưng còn lần sau? Trạch, nói vậy là khẳng định làm người tập luyện kéo chịu buông tha.“Nếu...nếu ý.” đành đối diện ánh tôi, lắp bắp ý, ý, tất nhiên là ý.” gật đầu liên tục.Ai mà muốn đương ngọt ngào chứ?Hứa Trạch: “…”