Em ấy yêu Hành Chi đến yêu đến đi/ên cuồ/ng, chỉ cần thở của hắn phả lên mặt cũng khiến lòng r/un r/ẩy.
"Chúng ta đưa tổng đến khách sạn đi."Kỳ Liễm lạnh lùng nói.
Lúc này, Liễm muốn làm gì Hành Chi.
Nhưng tình yêu vốn chẳng theo lý lẽ.
Một nó đến, tựa gặp gió, bùng ch/áy ngừng.
Sau tỉnh ngộ, mới hiểu ra: Khi Liễm yêu một người, trái ấy cũng nồng ch/áy và mãnh liệt lắm.
Chứ như giờ, chỉ gắng gượng duy trì hôn nhân nhạt nhẽo bên tôi.
Cố Hành Chi chậm rãi cất tiếng: mang theo chứng minh thư."
Đồ chó méo miệng còn đòi phun ngọc!
Trong lòng ch/ửi thầm, miệng phải khách "Nếu tổng ngại, tối nay tạm tại nhà vậy."
Tôi biết lúc này mình trông y hệt kẻ xu nịnh đang lấy lòng sếp.
Cố Hành Chi nhìn nhoẻn miệng ôn hòa: "Vậy làm phiền rồi."
Nếu là trước tỉnh ngộ, đã nhận ra ánh mắt đắc ý mà hắn liếc về phía Liễm.
Nhưng giờ mồn một.
Hừ, vui cái đầu nhà anh?