13
Mấy ngày tiếp đều chút sợ mặt Bùi Thời Nhiên.
Thật sợ.
Chính x/ấu hổ, rất x/ấu hổ đó.
Nhưng Bùi Thời Nhiên hình đem trong lòng.
Thái độ khác gì trước kia.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, lập tiếp cận ấy nữa, m/ua bữa sáng cho ấy, giúp ấy lấy hàng chuyển phát nhanh, mời ấy ăn cơm.
Lúc phát bệ/nh lấy đủ loại lý do leo lên ấy ngủ, hoặc lấy cớ mượn ấy bộ mặc.
Bùi Thời Nhiên những yêu cầu từ thậm chí còn thường tới đón tan học.
Không mối qu/an h/ệ ấy tiến triển nhanh trông thấy.
Hai bạn cùng phòng đều nhiều trêu ghẹo “Người ngoài biết còn tưởng rằng Bùi ca muốn tiến tới tình nữa đó.”
Bùi Thời Nhiên xong chỉ thờ ơ cười, gi/ận giải thích rồi hùa theo bọn đùa giỡn.
Chỉ bệ/nh tình chuyển biến xin lỗi Bùi Thời Nhiên xong nhất định sẽ ngay lập dọn khỏi ký túc xá.
Nhưng ngày trước buổi cắm trại diễn ra, vẫn đến bệ/nh viện kiểm tra thường lệ.
Bác sĩ nhìn bảng báo cáo kiểm tra tôi, sắc mặt nghiêm trọng.
Tôi khẩn trương giác ngày nay đã khá hơn rất thỉnh thoảng ngửi được tin tố xa lạ sẽ lập phát bệ/nh.”
Bác sĩ lắc đầu, thở dài:
“Đó do tin tố độ tin cậy cao. Thời gian sắp tới gần thường cho tin tố thể giúp tự xây đài.”
“Vậy rất ạ?”
Tôi ngơ ngác nhìn bác sĩ.
“Nhưng tin tố bẩm sinh đã ham muốn xâm chiếm, bọn sẽ ngừng mang theo vị bọn họ. Nói cách khác, cậu, nhận thêm nhiều hơn tin tố vị mới được, sẽ càng thêm đ/au khổ.”
Nhận thêm nhiều tin tố hơn.
Vậy chẳng sẽ phải......
Trong lập nảy ý nghĩ.
Không thể nào......
Bác sĩ nhìn mặt đột đỏ bừng tôi, nghiêm túc nói:
“Xem hiểu rồi, đúng vậy, đề nghị vị đấu thời cậu, vậy liền thể thời thoát khỏi th/uốc ức chế, chứng bệ/nh sẽ khá hơn rất nhiều.”
Để Bùi Thời Nhiên thời dấu, vậy thân phận sẽ bại lộ sao?
Nhưng mạng sống rất quan trọng.
Tôi trong suy tư.
Bùi Thời Nhiên đẹp thiện, gần đây qu/an h/ệ giữa ấy vô cùng tốt, nghiễm anh em tốt.
Chỉ đơn thuần cắn cái chữa bệ/nh, ấy chịu trách nhiệm cái gì hết.
Cho bạn bè nhau rồi, ấy hẳn sẽ từ chối đâu.....
Tôi dám chắc, nhưng chỉ thể mạo hiểm thử lần.