Nhẫn Trói Xác

Chương 11

11/05/2025 17:57

Trong cốc sữa đó, tôi đã pha thêm th/uốc an thần cực mạnh.

Vốn dĩ sức khỏe tôi không tốt, đã đi khám nhiều bác sĩ. Có một vị kê cho tôi đơn th/uốc ngủ, nhưng tôi ngủ rất ngon nên chỉ cất tạm vào tủ th/uốc c/ứu thương trong phòng tắm.

Nếu Tống Thuận Dương có thể uống các loại th/uốc khác, ắt cũng nuốt được viên an thần này.

Tim tôi đ/ập thình thịch, tay khóa trái cửa phòng ngủ, kéo hắn lên giường chỉnh tề.

Nghĩ thêm chút nữa, tôi quỳ sát đất bắt đầu lắc giường.

Đồng thời, tôi nhắn tin cho Lộc Hà:

[Tôi nên làm gì đây, gọi 110 hay 120?]

[Cô đặt làm chiếc nhẫn cưới giả y đúc qua mạng, sáng mai bên giao hàng nhanh sẽ chuyển đến.]

[Đây là nhà tôi, căn nhà cha mẹ để lại. Tôi không sợ bọn họ. Làm sao để đám rác rưởi này biến khỏi nhà tôi?]

Mấy phút sau, Lộc Hà hồi âm:

[Khá đấy, biết dùng th/uốc ngủ. Vậy tôi giúp cô một lần.]

[Lật lại mấy tin tức tôi gửi trước đó, không thấy quen sao?]

......

Lộc Hà đã gửi tổng cộng ba tin:

Mục đầu là quảng cáo lá cải: Người đàn ông bệ/nh hiểm nghèo sống lại từ cõi ch*t nhờ dùng thực phẩm chức năng.

Tin thứ hai là bài báo cũ: Phát hiện hố phân ch/ôn x/á/c bé gái sơ sinh tại nông thôn.

Điều thứ ba liên quan luật thừa kế: Vợ/chồng, con cái, cha mẹ đều là người thừa kế hàng đầu.

Tôi nhanh chóng xâu chuỗi ba manh mối, một suy nghĩ đi/ên rồ lóe lên: Nếu tất cả đều được tính toán từ trước, thì họ Tống không chỉ muốn mạng tôi, họ còn định "ăn sạch gia sản".

[Bác sĩ Lộc từng nói Tống Thuận Dương đã dùng ba lần tà thuật... Ba mạng người hắn đoạt trước đây là ai?]

Rất lâu sau, tin nhắn đ/ứt quãng của Lộc Hà mới hiện lên:

[Vậy là cô đã hiểu? Cố trì hoãn thêm, đừng chọc gi/ận lũ q/uỷ đó. Cô không thể gi*t hết lũ yêu quái tham lam.]

[Tôi đang vùng núi sóng yếu, đợi tôi về.]

Hiểu cái gì cơ?!

Lộc Hà, tin quan trọng nhất của cô chưa gửi tới mà!!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm