Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 45: Giết chết ngươi không khó!

05/03/2025 16:29

Dịch: Hoangtruc - nhóm dịch: HTP

Hơi thở dồn rơi vào thái vo/ng ngã, hoàn để ý bản bao nhiêu lần, để ý kết khảo hạch vằn m/áu, đầu suy nhất, chính sao để lò tiếp theo nắm chắc phần công.

Không nắm chắc được, tuyệt đối lò!

Tính cách ưa thích thỏa, diện phát cực.

Trong suốt suy nghĩ, phát hiện dù bản biện pháp nào giải quyết vấn đề, trừ phi cố định mặc tố quả. Điều tuy tính cải biến nhưng loại nhỏ. trầm mặc chốc lát rồi quyết đoán.

“May khỏi chút ít Vừa nói, lập tức nát tay.

Một rắc rắc vang lên, vô số giọt chất rơi xuống nhưng rớt vào vào ch/ế tụ ngay giữa trung. Rồi theo nồng cần dung hợp với nhau. Người lắm ngạc thôi, thậm chí bản hành động gì đặc biệt. Hắn cần vấn xử lý thỏa.

Nhưng nhìn, kh/iếp s/ợ sâu ánh lộ ra. Cho dù đan liên ngạc Nhưng kiến, ngạc hơn hẳn nãy.

“Bạch ngờ thử nghiệm phương, tầm thường. Khó trách tháng ngoài, chưởng tòa dặn chú ý kẻ này!” suy nghĩ.

Một lát vung vẩy, đem tố dư thừa loại bỏ hết chút dịch khoảng bằng vào lô. Hắn tiếp thảo lượt lô thứ tám!

Dưới thường lô chợt đổi sang màu đỏ, thậm chí khoảng gần nén nhang, tổng thời gian hóa canh giờ chấn hương tràn ra, lô thứ tám công!

Từ liếc vào ngờ bên khối dài khoảng gần tấc…Mặc hương, màu đen ánh tím!

“Gần Trung phẩm!” Ánh lộ ngoài dự đoán.

Bạch biệt hương này, mặt chút hốt. Thời khắc minh bạch, vì sao hương Hạ phẩm.

“Dược cố định…Cần cứ vào tế được…Linh Trung phẩm lên!” chợt giác như tầm ra, sủa hơn hẳn. T/âm th/ần chút phấn chần, chờ đám đông xung quanh xôn bàn tán phất lô thứ chín!

Hơi thở người bất giác dồn ai nói chuyện với ai nữa, hoàn rung động. Tuy thâm vẫn chút mong chờ, nhưng tận liên tám tin nổi.

Thành những Chu ngang ngửa với vị đệ tử thừa Vương Thanh Sơn rồi!

Không đợi th/ần người khôi phục rung động Tốc nhanh hơn nén nhang chấn động ầm ầm, hương khí nồng đậm liệt, thứ chín…lại công!

“Chuyện xảy a!”

“Chưa người nào chín lần, hơn hương, dù mỗi suy tư kéo dài dằng dặc người người tức lộn nhưng…tỷ lệ cho người gi/ật hãi!”

Trong đầu Hứa Tài ong ong liên tục, hoàn ngạc há hốc Đầu Đỗ Lăng trào cuộn sóng ngừng, nàng khỏi tràng đối nói loại thảo mộc chiết ghép trận bỉ trước.

Ngược Hàn Kiến Nghiệp thở hắt ra, tuy chút đắng chát nhưng đi/ên cuồ/ng nữa. Nếu chênh lệch chút so với đọ sức tiếp. Nhưng hôm nay, phục…

“Còn cuối cùng, người được. Đến thể…khai hay không!”

“Thật giá a, nhịn tính giá!”

Trong mắt, người tập trung chăm chăm vào Thuần. Hơi thở dồn ánh mong chờ liệt, dù dời khỏi hắn, kh/iếp s/ợ.

Rất nhanh đó, chợt sắc mặt trọng bắt đầu phần liệu cuối Sau gốc thảo với thời gian rồi phối hợp lại, vào lô. tiếp bấm pháp quyết động địa hỏa.

Lúc thời gian trôi qua, xung quanh bất chợt yên mức người nghe tim đ/ập đặn. Tình chờ đợi vậy, nén nhang sau…

Một n/ổ vang dữ dội xuất hiện, bên tản sương m/ù thất đan, nhưng bất hương nào tản ra, đám người xung quanh nổi lên tư.

“Thất rồi sao?” Hứa Tài khô miệng đắng lại.

Bạch sửng sốt chút, nhưng hiện lên suy đoán, lên.

Lúc này, người chợt bên xuất hiện ánh màu rực rỡ hở lóe ra. lên xem lô ánh tím khúc hương chừng tấc, ánh nhất thời lộ tia vui vẻ!

"Trung phẩm!"

Từ cười đồng thời hất áo lên thu với thảo, những hương phất áo này.

“Khảo hạch này, Hàn Kiến Nghiệp, Đỗ Lăng Phỉ, Ngang, Triệu Nhất Đa, người các người tấn chức Dược đồ. Thuần. . . Đệ nhất, ngàn hiến!"

Lão nói ra, người xung quanh chợt xôn ầm ĩ lên, thanh bàn khắp phương.

“Mười lần, công!”

“Không thế, cuối phầm. Thân Dược đồ Trung phẩm dược!”

Không Hứa Tài, Đỗ Lăng hay Hàn Kiến Nghiệp, người rung động có.

Bạch chút bất đắc dĩ. Hắn cẩn thận sát Trung phẩm nhất được. Lúc trường mất, tràn bất mãn, nhưng đối bên biểu hiện bên ngoài.

Bạch bèn thở dài, mệt chịu nổi bèn xuống quảng trường. Một đường tới, ánh người về phía cuồ/ng kính nể. Bọn tuyệt đối may mắn, những suy tư người nổi.

“Chúc mừng lập tích, tựu có!”

"Bạch sư huynh, tiểu muội chút hiểu thảo mộc, hay giúp đỡ tiểu muội chút…”

Lúc mắt, tập trung tinh thần đan, phản ứng người chuyện Nhưng đồng môn xung quanh khỏi động vội vàng chắp cúi đầu người.

Lúc vui vẻ, dù sao chuyện tiểu Ô Quy cơ hội danh chú mục vạn chúng, bây giờ coi bù đắp chút ít giác tâng bốc đó.

Thậm chí đối với nữ đệ tử hỗ trợ chút ít, chút do dự đồng ý. Hắn bất chợt nhắc số đệ tử gọi rằng tên phòng đối tới.

Đang đắc ý chợt đám thanh niên người hăng chằm chằm mình. liếc đối chính kẻ đám Chu sắc mặt bất thiện vội tranh thủ người ngoài rồi nhanh chóng rời khỏi.

Một đường rảo về tiểu viện, vào gỗ đầu choáng váng mệt. Mấy rồi th/ần tiêu hao ít, bèn ngã xuống giường ngủ thiếp đi.

Ngủ giấc thẳng ngày.

Đến trưa thứ ba, ra, giác mệt đờ đẫn nhanh chóng rũ hết khỏi Hắn thở dài nhớ khối trung phẩm nhất cầm kiểm tra bài ngàn hiến chút an ủi.

hiến rồi, chuẩn tiếp để tu hành tử Trường công, vì tính toán ngoài chuyến, thu tám phương, lựa loại bổ nguyên khí, rồi chuẩn lượng thảo nữa.

Mọi chuyện nhanh gọn vô Nhưng hãi hùng khiếp vía chính trên đường người chợt biến sắc mặt lại, thậm chí kẻ đám người Chu Kỳ cười rồi ngọc giản đang âm.

Bạch vội khẩn trương, xong xuôi thảo về tiểu viện thẳng Dược dùng hiến sử dụng rồi chui vào bên trong.

“Làn chủ rồi…hừ, chờ ra, Thiết bì đại thành, chúng dám gây chuyện với tên tên, chưởng tòa!” hừ tiếng. Hắn quyết định bên Dược các nữa, rồi bắt đầu dược.

Hắn đoán lăn ngủ kia, chuyện liên việc tấn chức Dược đồ hẳn lan khắp nơi, thậm chí bao lâu hẳn ngóc ngách Vân sơn rồi.

tế gần vậy, tông môn thiếu người hoài nghi Thuần…chính tiểu Ô Quy!

Bằng sao chuyện trùng hợp vậy, Thảo mộc, thú đại thành, nhất chuyện trung phẩm dược, lần.

Những kẻ Chu Kỳ xuất thậm chí đám người Đỗ Lăng tham gia nhưng giác vậy, cư về tiểu viện lưu Dược các. Khi người hiểu, thời gian bên trong, tức gi/ận bừng bừng.

xông vào Dược hơn chút cố tróc nã rồi hăng dỗ thu thập phen Dù gì những chuyện nhặt tông môn quản, nghệ bằng người trách người được.

Nhìn cách nào khác, đám người đành ôm theo oán h/ận bỏ đi. đám người tên thanh niên mặt rỗ, Dược các lẽo, khóe miệng nhếch lên lãnh.

“Cho dù trốn chỗ này, biện pháp lôi ngươi hay sao chứ? Đánh biểu đệ dám dễ Chu sư muội yêu thích, dễ Đỗ sư muội, người yêu thích nhất. Ngay người trúng gần Hầu sư muội miệng nhắc ngươi. dù người chút ít tư chất thảo mộc, nhưng muốn ngươi ch*t khăn!” Trong kẻ cười tiếng, chính tên đệ tử môn Tiền, Đại Kim!

Bạch phòng Dược các tự tại. Mỗi dược, tu hành tử Trường công. Ngày trôi qua, tử Trường triển rõ rệt.

Làn da cứng cỏi, tốc lực lượng hơn trước.

“Hai nữa, tử Thiết bì hoàn đại thở hơi, ánh lên mong chờ.

Nhưng hôn hôm này, đạo thanh giao nhiệm vụ tông môn thẳng Dược ánh gây ảnh hưởng phòng hộ lầu các xuất hiện mặt đang ngồi phòng.

Bạch sững kỹ, bài!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Giả vờ là trai thẳng

Chương 17
Tôi và Lâm Nghênh là anh em thân thiết suốt 20 năm trời. Tôi đã chứng kiến cậu ấy từ một thằng nhóc tè dầm, chỉ biết níu lấy chân tôi mà khóc nhè, lớn lên thành một tên hoa tâm trăng gió. Tên khốn đó chẳng phân biệt nam nữ, tình nhân đổi như thay áo mỗi tháng. Chỉ cần cặp mắt đào hoa kia khẽ cong lên một chút, đám người tình vừa bị đá cũng lập tức nguôi giận, như thú cưng bị chủ vứt bỏ, cụp đuôi bỏ đi. Lâm Nghênh không có trái tim, điển hình của kiểu người né tránh tình cảm, hễ tình cảm quá mức là cậu ấy lại thấy phản cảm. Vì vậy, tôi sẽ không để cậu ấy biết...Tôi thích cậu ấy. Dù sao tôi vẫn luôn giỏi che giấu, cũng chẳng muốn đánh mất thân phận bạn thân suốt 20 năm nay. Cho đến một ngày, tên khốn ấy mắt say lờ đờ, cứng đầu chen vào lồng ngực tôi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy tủi thân lên, chất vấn tôi: “Tại sao cậu lại là trai thẳng chứ?”
146.6 K
2 Ca Nhược Chương 9
3 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Thần Hộ Mệnh Chương 35
8 Cố Chấp Chương 25
11 Cáo Và Sói Chương 23
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm