6.

Sau lần đó, tôi và Giang Ngạn lại quay về cuộc sống như trước kia.

Mãi cho đến cuối năm cao trung, có người tỏ tình với Giang Ngạn.

“Tiêu Ngạn ca ca, sách Ngữ Văn của em để quên ở trường rồi, anh cho em mượn sách với.”

Giang Ngạn tìm một quyển sách trong cặp rồi đưa cho tôi.

Tôi lật đến bài văn, rút ra một chiếc phong thư màu đỏ.

Đây là…thư tình?

Tôi gh/en tị và bực bội nói: “Tiểu Ngạn ca ca, sao lại có người gửi thư tình cho anh?”

Vừa đúng lúc mẹ tôi mang nước trái cây vào cho hai đứa, nghe thấy vậy thì cười nói: “Tiểu Ngạn ngoan như vậy, có con gái thích là chuyện bình thường mà.”

Tôi bao biện rằng: “Học cao trung là không được yêu đương, phải chăm chỉ học tập.”

“Đúng không, tiểu Ngạn ca ca.”

Giang Ngạn bị tôi giáo huấn, gật gật đầu, trìu mến cười: “Đúng, phải chăm chỉ học tập.”

Mặc dù người nào đó nói với tôi là phải chăm chỉ học tập, thế mà lượng thư tình với socola lại chỉ có tăng chứ không giảm.

Không biết các đàn em khóa dưới năm nhất, năm hai nghe từ đâu ra mà nói tôi và Giang Ngạn có qu/an h/ệ rất tốt, sau khi bị Giang Ngạn từ chối thì họ bắt đầu chuyển sang đưa thư tình nhờ tôi chuyển giúp, như thế cũng ổn, tôi có thể lén lút vứt hết đống thư tình này vào thùng rác, không ai có thể động chạm đến tình cảm của tiểu Ngạn ca ca.

Khi số lượng thư tình đã kha khá, tôi sẽ bí mật tìm một nơi để x/é hết chúng rồi vứt vào thùng rác.

Trong lần thứ n tôi nhét thư tình vào cặp sách, bạn cùng bàn chịu không nổi, nhỏ tiếng hỏi: “Cậu không đưa thư tình cho Giang Ngạn à?”

Tôi nói: “Không cần đâu, tôi giúp anh ấy xử đẹp rồi.”

“Nhưng như thế là bất lịch sự, đưa cho Giang Ngạn chứ đâu phải đưa cho cậu, cậu đâu có quyền xử lý.”

“Cậu có cảm thấy cậu đối với Giang Ngạn có gì đó khó giải thích không…”

Bạn cùng bản của tôi đang suy nghĩ về một tính từ nào đó, một lúc sau mới nói: “À,..chính là tính chiếm hữu.”

Vẻ mặt của tôi có chút kỳ quái, rồi tôi quay đầu sang nhìn cậu ta, giả vờ tỏ ra bình tĩnh, cười nhạo: “Sao thế được, tính chiếm hữu không phải chỉ có ở đôi trai gái à? Tôi với Giang Ngạn đều là con trai, là anh em tốt, là anh em tốt đó, cậu hiểu không?”

Bạn cùng bàn lắc đầu ng/uây ng/uẩy, rồi viết vài chữ lên tờ giấy nháp, ném sang bàn tôi.

[Số 0 xảo trá.]

Tôi tức gi/ận đến múc không nói nên lời, x/é nát tờ giấy ra thành từng mảnh, cậu mới 0, cả nhà cậu 0.

Nhưng những lời đó lại khiến tôi có một cảm giác rất kỳ lạ.

Một người anh em tốt sẽ cảm thất tức gi/ận khi Giang Ngạn ở bên người khác sao? Hoặc là gh/en tị à?

Phải tìm cách để trong mắt Giang Ngạn chỉ có mình?

Luôn thích làm điều gì đó để Giang Ngạn chú ý tới mình?

Khi Giang Ngạn vui, tôi cũng vui, nếu Giang Ngạn buồn, tôi cũng buồn vô cùng.

Những suy nghĩ miên man này kéo dài cho tới tận ngày trở lại trường sau kỳ thi Cao khảo, hoa khôi ở lớp hai kế bên đã chặn Giang Ngạn lại để tỏ tình với anh.

Lúc đó, tính chiếm hữu đã dâng trào trong lòng tôi, trong lòng tôi nảy ra một ý tưởng sục sôi, muốn trói Giang Ngạn lại, nh/ốt anh vào một gian phòng nhỏ, giấu anh đi, để trong mắt anh chỉ còn có mình tôi.

Mọi sự ngờ vực đã được sáng tỏ ngay lúc đó, gộp lại thành bốn chữ.

Tôi thích Giang Ngạn.

Không biết bắt đầu từ khi nào, nhưng tôi hy vọng Giang Ngạn chỉ có tôi ở bên cạnh.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
8 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm