Nghe câu này người tôi run lên, tim cũng thắt lại, vội vàng túm lấy anh ta.
"Anh biết cái gì rồi?"
Hắn lùi phắt mấy bước, ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm vào tôi.
"Từ khi qu/an h/ệ với mấy người nhà cô, người tôi ngày càng suy nhược, khắp người đầy bệ/nh tật!"
"Còn cô nữa, sớm đã biết chuyện giữa tôi và cụ nhà cô đúng không? Vậy mà còn giả vờ không biết, rốt cuộc cô có ý đồ gì?"
Nghe hắn nói thế, lòng tôi bỗng dâng lên cảm giác buồn nôn.
"Lý Tuấn này Lý Tuấn, anh thật có mặt mũi để nói ra những lời này."
"Chẳng phải chính anh là người chủ động tìm đến sao? Giờ được voi đòi tiên rồi hả?"
Bị bóc trúng tim đen, hắn thẳng thừng nổi gi/ận.
"Thì sao? Ai chẳng thích cái đẹp, huống chi hồi đó chính là cô c/ầu x/in tôi đến!"
"Lúc đó tôi đâu có biết cả nhà cô đều là yêu quái hút dương khí người ta, bây giờ tôi sẽ báo cảnh sát bắt hết..."
"Hơn nữa tôi..."
Nhìn thấy Lý Tuấn rút điện thoại ra, cảm xúc kìm nén bấy lâu trong tôi bùng n/ổ.
Một cước đ/á hắn ngã sóng soài dưới đất.
"Im miệng! Mày có tư cách gì để báo cảnh sát?"
Cơ thể hắn vốn đã lão hóa, sau cú đ/á thậm chí không có sức để ngồi dậy.
Tôi nhặt chiếc điện thoại rơi xuống, mở thẳng vào ổ đĩa đám mây ẩn.
Bên trong chi chít toàn là video riêng tư của chúng tôi mấy ngày nay.
"Mày tưởng tao không biết những chuyện tồi tệ mày làm sao?"
"Lại định đăng những thứ này lên đâu nữa? Trang web đen ki/ếm tiền? Hay nhóm anh em của mày?"
Bên trong không chỉ có tôi và cụ, thậm chí còn có cả những góc quay lén đủ mọi hướng, ngay cả người giúp việc trong nhà cũng không thoát được.
"Không biết nếu tao giao những thứ này cho cảnh sát, họ sẽ xử lý ai trước nhỉ?"
"Đủ rồi đấy!"
Lý Tuấn hoảng lo/ạn toàn tập, vật lộn đứng dậy từ dưới đất.
"Cô trả điện thoại cho tôi, tôi cam đoan sẽ không báo cảnh sát nữa, chuyện ở đây tôi cũng sẽ không nói ra ngoài."
Tôi nhìn thẳng vào hắn, một lúc lâu sau vẫn đưa điện thoại lại.
Ngay khoảnh khắc sau, Lý Tuấn bất ngờ lao ra ngoài, nhanh chóng xóa sạch video và chuẩn bị bấm gọi cảnh sát.