12.

Ngày hôm sau, tôi tới trường với cặp mắt gấu trúc..

Tối hôm qua tôi suy nghĩ cả một đêm, quyết định vẫn ở chung với Lộc Văn Sênh như trước.

Tôi cũng có nghĩ tới tới việc xa lánh Lộc Văn Sanh. Nhưng tối hôm qua trong đầu tôi đều là Lộc Văn Sanh, nhắm mắt lại cũng đều là Lộc Văn Sanh.

Xa lánh cậu ấy? Không được, chỉ nghĩ thế thôi, tôi đã cảm thấy khó chịu.

Nhưng nếu thẳng thắng tỏ tình? Tôi không có kinh nghiệm, đ/ộc toàn thân 20 năm. Hơn nữa người ta là nam chính, nhất định là thẳng, hoàn toàn không có khả năng cong vì tôi. Tôi không dám tưởng tượng ánh mắt Lộc Văn Sanh khi từ chối tôi.

Như vậy có tốt hơn với cậu ấy không? Tôi lại sợ làm quá mức, bị cậu ấy phát hiện.

Cho nên, vẫn là trước giống như trước đi.

Nhưng thật sự có thể trở lại như trước kia sao?

Đi vào lớp, đại đa số mọi người đều đã tới, Lộc Văn Sanh cũng đã tới lớp. Tôi như bình thường lấy bữa sáng từ cặp ra, nhờ Lộc Văn Sanh làm bài tập.

"Lê ca, bài tập." Lộc Văn Sanh đưa bài tập cho tôi, nhìn đôi mắt thâm quầng của tôi "Lê ca, tối qua ngủ không ngon à?"

Còn không phải vì cậu sao! Tôi nhìn về phía khuôn mặt trắng nõn của cậu ấy, có chút nghiến răng nghiến lợi.

"Không có gì, tối hôm qua thức khuya."

Tôi lấy bài tập, bước nhanh đi khỏi chỗ ngồi của Lộc Văn Sanh.

Vừa rồi có phải tôi nhìn cậu ấy quá lâu không? Ánh mắt có giống bình thường không? Chắc là cậu ấy sẽ không nhìn ra đi?

Tôi tuyệt vọng bỏ chạy, không chú ý tới, Lộc Văn Sanh hơi gi/ật mình, vô tình lộ ra một tia sâu thẳm trong con ngươi.

Cậu nhìn về phía chỗ ngồi của Bạch Cẩm Lê - cậu trai nằm sấp trên bàn, đang ngủ bù.

Cậu đã nhận ra, cậu trai đang đ/á/nh giá cậu, nhưng sau khi nhận bài tập, giống như là... chạy trốn?

Bạch Cẩm Lê... đang trốn cậu? Nhưng, tại sao? Cậu đã bị phát hiện ra sao? Vậy thì cứ trốn cậu luôn đi, tới đòi bài bài tập của cậu làm gì chứ?

Trong lòng Lộc Văn Sanh dâng lên một chút dự cảm không lành...... Nhưng nói không nên lời, rất kỳ lạ. Nhưng lúc này chuông của tiết tự học vang lên, cậu cũng không tiện đến chỗ ngồi của Bạch Cẩm Lê hỏi.

Sau khi kết thúc buổi học sáng, cậu muốn đi xem Bạch Cẩm Lê làm sao vậy, kết quả có một người bạn học nói có trên văn phòng tìm cậu, nói có việc, muốn cậu đến văn phòng trước. Cậu đành phải đ/è tâm tình lo lắng xuống, đi đến văn phòng.

Tự học kết thúc sớm, không bù đắp được cho tôi nhiều lắm.

Vẫn còn một lúc nữa mới tới giờ học, tôi đang muốn chơi điện thoại, ngẩng đầu liền thấy Lộc Văn Sanh đi về phía tôi.

"Lê ca, em vào vòng thi vật lý." Trên mặt thiếu niên tràn đầy tươi cười.

Vật lý của Lộc Văn Sanh rất tốt, ở trong trường có thể xếp top 10. Cuộc thi vật lý này có tính chất toàn quốc, giá trị rất cao. Nếu như có thể giành được giải thưởng, đối với chuyện trúng tuyển đại học của cậu ấy khẳng định là có sự hỗ trợ.

Nhưng cuộc thi này phải trải qua rất nhiều tầng sàng lọc, hơn nữa sau khi được đề cử phải tập trung tập huấn một khoảng thời gian sau tết âm lịch, sau đó mới là kỳ thi thống nhất.

"Rất tốt. Trận đấu này rất có giá trị, rất có ích với việc xin vào đại học của cậu." Tôi cười nói.

"Thật hâm m/ộ, tiếc gh/ê vật lý của tôi không tốt như vậy".

"Lê ca đã rất ưu tú." Lộc Văn Sanh cười nói "Không có Lê ca thì không có em bây giờ đâu."

Lộc Văn Sanh bình tĩnh nhìn tôi, đôi mắt anh sáng lên như những ngôi sao.

Mặt tôi chợt nóng lên.

Tôi né ánh mắt, cười dùng nắm đ/ấm đụng cậu ấy "Tiểu tử nhà cậu sao lại buồn nôn như vậy. Nhưng cũng sắp cuối kỳ, sau này chắc còn nhiều chuyện phải làm lắm, chọn ngày khác không bằng ngay hôm nay, tối nay tôi mời cậu ăn cơm, chúc mừng một chút, thế nào? Không được từ chối đó."

"Đều nghe Lê ca."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
9 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm