Chưa đầy ngày cuối anh cũng có ra ngoài ki/ếm thức ăn.
Không hiểu sao anh lại giỏi đến thế, đi ra ngoài chưa bao lâu tìm kha đồ ăn.
Có lẽ đây cũng là lý do anh trở thành thủ lĩnh bầy sói đó.
Quả thực có phong thái và năng lực dẫn dắt cả một bộ tộc.
Nhưng anh không mấy vui vẻ, lúc nào cũng mang vẻ tâm sự.
"Anh," bụng, chúng phơi nắng trước cửa hang, "chắc vài ngày nữa anh đi rồi nhỉ?"
"Đi đâu?" hỏi tôi.
"Về bộ tộc anh chứ."
Anh hồi lâu, cuối đáp:
"Ừ."