Tiểu Hồ Ly, Đừng Hòng Chạy Trốn

Chương 06

07/02/2025 14:55

"Em cố gắng chút nhé, chỗ này khó bắt xe."

"Ừm." Tôi nhắm mắt lại.

"Tiểu em có quen người này không?" Thích dùng tay huých tôi.

Tôi ngửi ngửi, nhận ra mùi quen thuộc, ợ cái rồi đáp: "Quen."

Tôi vẫn dựa vào cánh tay Thích.

Nhưng mà, cảm thấy áp suất xung quanh bỗng chốc hạ xuống này?

Tôi cố gắng mở mắt ra, bóng dáng quen thuộc mặt.

Ngẩng đầu lên, bỗng tỉnh rư/ợu hơn phân nửa.

Tôi chưa bao thấy Lan tức gi/ận đến này mặt tôi.

Bản năng sinh tồn mách bảo phải buông cánh tay Thích ra, choạng đứng tại chỗ.

"Anh về rồi."

Kỳ Lan kéo tôi, lên rồi quay nói Thích: là bạn học của Ly đúng không? Lên đi, em về trường."

Trên gối đầu lên đùi Lan, khó chịu cựa quậy vài cái, rồi liên tục ợ hơi.

Không từ từ dừng lại.

"Tiểu chị về trường đây." Thích nói.

Chưa để trả lời, rầm tiếng, đã đóng lại.

Thấy Thích đã xuống cố gắng dậy khỏi đùi Lan.

"Anh, em khó chịu."

Kỳ Lan lặng tôi, nói gì, tay ấn nút nâng ngăn lên.

"Anh đừng gi/ận nữa, em sẽ bao uống rư/ợu nữa."

Thấy lạnh lùng như vậy, thân nói.

Rõ ràng là trả tin nhắn của tôi, về rồi cũng nói nào.

"Anh."

Tôi vốn đã khó chịu rồi mà Lan còn chơi trò chiến tranh lạnh tôi.

Tôi càng cảm thấy thân nước mắt rơi lã chã.

Tôi tay lau nước mắt trên mặt, nhưng lau mãi hết.

"Anh, nói gì đi, đừng lặng em như vậy." Tôi nức nở.

Kỳ Lan thở dài, như thể đành tay ôm vào nói: phải làm em đây?"

Tôi mặt vào ng/ực ấy, khóc to như muốn trút hết thân ra ngoài.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm