3.

Tôi vội vàng chạy đến cửa phòng ngủ, lấy thân mình chắn cửa.

“Tránh ra, là người quen của anh đúng không? Anh phải xem xem là thằng nào to gan dám làm tiểu tam!”

“Anh bị th/ần ki/nh à?”

Tôi đứng chặn cửa không cho hắn ta vào phòng ngủ.

“Tô Ly, em còn nói không cắm sừng tôi, vậy đây là cái gì?”

Lục Tử Ngang nhìn chằm chằm vào thùng rác ở cửa, bên trong có hai cái vỏ bao cao su bị x/é rá/ch.

“Tôi thổi bóng bay chơi không được à?”

Tôi vẫn còn mạnh miệng, nhưng trong lòng đã h/oảng s/ợ lắm rồi.

Chắc chắn tôi không thể cản được Lục Tử Ngang, Lục Tử Ngang nhất định sẽ đ/á/nh cho Chu Tư Dự một trận nhừ tử.

Ngay lúc tôi đang liều mạng bảo vệ cửa phòng ngủ vừa giằng co với Lục Tử Ngang, thì điện thoại của hắn ta reo lên.

Là của cô em thực tập sinh kia.

“Anh Tử Ngang ơi, em tỉnh dậy nhưng không thấy anh đâu, anh đã đi đâu thế?”

Lục Tử Ngang hạ giọng: “Ra ngoài m/ua mì tương đen cho em.”

“Về ngay đi.”

Tôi chưa bao giờ thấy Lục Tử Ngang cạnh dịu dàng như vậy bao giờ.

“Có cần tôi chào hỏi cô ấy một tiếng không?”

Đây là tôi đang đe dọa hắn ta, cùng lắm thì cá ch*t lưới rá/ch với nhau thôi.

“Không cần.”

Hắn ta trừng mắt nhìn mình một cái, cúp điện thoại rồi bỏ đi.

Trước khi đi, hắn ta còn để lại một câu tà/n nh/ẫn: “Tô Ly, tôi chắc chắn tôi sẽ tìm ra tên tiểu tam này là ai!”

Nhìn bóng lưng hắn ta rời đi, trái tim đang treo lên cao của tôi của tôi bỗng rơi xuống thật mạnh.

Trở lại giường, tôi cuộn tròn người lại, khóc nức nở.

Chu Tư Dự ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng: “Thú vị thật đấy, cả đời này của tôi cũng chưa từng nghĩ tới, bản thân suýt chút nữa bị nhân viên của mình bắt gian tại trận, còn bị m/ắng là tiểu tam.”

“Cũng không hẳn, anh đâu phải bạn trai mới của tôi thật đâu.”

Mặt anh ta tối sầm lại: “Vậy tôi là cái gì?”

Tôi ngẩng đầu lên, nhìn anh ta với đôi mắt ngấn lệ: “Có thể làm lại một lần nữa không? Để tôi xem lại với.”

Câu nói này khiến anh ta chấn động đến mức đồng tử muốn r/un r/ẩy: “Tô Ly, em đúng là hết th/uốc chữa!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
10 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm