Nghi thức gọi hồn

Chương 1

19/05/2024 16:39

Sau đám tang, người mẹ đã được ch/ôn cất của tôi quay về nhà, nói mình chưa ch*t.

Thế nhưng lúc vô tình liếc thấy đôi mắt của bà, tôi không khỏi đổ mồ hôi lạnh.

Vừa nãy lúc bà quay ngoắt đầu qua, hai tròng mắt lại không lập tức di chuyển theo, chúng nó vẫn ở nguyên chỗ cũ, gắt gao nhìn chằm chằm tôi ở trước mặt.

1.

Cuối cùng đám tang cũng đã xong.

Người trong thôn đều đã về hết, vì không có bao nhiêu người thân trở về nên đầu bếp nấu ăn xong đã thu dọn chén bát, nồi bếp đi về, đội ca múa dựng sân khấu diễn kịch cũng đã về, đám người khóc tang ai nấy cũng đều khóc lóc thảm thiết kia cũng nói nói cười cười đi về.

Tôi ngồi ở ngưỡng cửa, ngây ngốc nhìn cái sân ngổn ngang bừa bãi.

Giấy trắng rải đầy sân, vòng hoa xiêu vẹo, đồ ăn thừa ném lung tung trên đất, những mảnh vải rá/ch rưới sót lại sau khi sân khấu diễn kịch được tháo dỡ, giấy tiền cùng vật dụng bằng giấy đã đ/ốt xong thành những mảng tro xám đen bay đầy xung quanh.

Phải làm gì kế tiếp đây?

Tôi bần thần ngồi xuống, đầu trống rỗng không có bất cứ kiến nghị gì.

Đã không còn mẹ bận bịu, chuẩn bị mọi thứ giúp tôi nữa... Mẹ đã không còn nữa rồi.

Mẹ đã...

Mất như thế nào ấy nhỉ?

Tôi ôm lấy đầu, chuyên tâm suy nghĩ.

Đầu cứ như bị lấp bởi một mảng mơ hồ, cố gắng nghĩ ngợi hồi lâu mới khai quật được một chút thông tin, nhớ lại ký ức của mấy ngày trước đó.

Đúng rồi, là mất do t/ai n/ạn giao thông.

Là ngày 8 tháng 7 Âm lịch, trước tháng cô h/ồn bảy ngày, mẹ dắt tôi tới thị trấn để báo danh vào trường cấp 3 top 1.

Thành tích thi tốt nghiệp cấp 2 của tôi vượt xa người bình thường, đã đậu vào trường cấp 3 top 1.

Là trường cấp 3 top 1 cơ đấy!

Suốt một kỳ nghỉ hè, trên mặt mẹ lúc nào cũng treo nụ cười tự hào mà dù có dính bao nhiêu vết bùn hay lọ nghẹ cũng đều không thể giấu đi được. Ngày sinh nhật hôm đó, bà đã c/ắt hẳn một nửa ký thịt bò để làm món thịt hầm khoai tây mà tôi yêu thích nhất, tới bây giờ tôi vẫn còn có thể hình dung lại được mùi vị đó.

Không ngờ, lúc đang ngồi xe đi về thì lại gặp t/ai n/ạn giao thông.

Khoảnh khắc chiếc xe ở phía đối diện tông vào, tôi còn nhớ rõ mẹ đã cố hết sức ôm lấy tôi nhưng lại không thể kéo qua được, sau đó là một màn trời đất đảo lộn, không còn thấy rõ bất cứ thứ gì nữa... Dĩ nhiên là cũng không nhớ rõ được. Tôi chỉ nhớ lúc mình tỉnh lại đã thấy mẹ bị mắc kẹt trong chiếc xe ở khe núi, trên đất đầy rẫy những người c/ụt tay c/ụt chân nằm ngổn ngang.

Tôi nửa tỉnh nửa mê đi theo một người lớn mặc trang phục phòng ch/áy chữa ch/áy lên xe, nấp dưới góc khuất trong chiếc xe di chuyển tới thị trấn bên cạnh, không bao lâu sau đó thì được đưa về thôn của mình.

Lúc về tới nhà thì phát hiện đám tang đã bắt đầu diễn ra rồi.

Chắc ăn là người nhà của mẹ đã lo liệu rồi.

Khung cảnh khua chiêng gõ trống, khóc lóc đ/ập đầu vô cùng náo nhiệt.

Nhưng tôi lại cảm thấy mình chẳng có tí liên quan gì tới đám tang này, có một cảm giác vô cùng vô cùng quái lạ khi không thể hòa nhập được với đoàn thể.

Đó gọi là cảm giác lạc lõng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
10 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm