CHỊ DÂU THỨ CHÍN CỦA TÔI

Chương 11.

27/01/2025 20:23

Nửa đêm, đ..á..nh thức bởi một tiếng hét thảm.

Tôi hoảng hốt bước ra khỏi giường, quên lời dặn mẹ.

Ánh trăng nhà mờ ảo, bóng cây mang theo móng vuốt răng trải đất, di như bóng m..a theo tiếng gió.

Tôi nghe thấy tiếng hét vẫn liên tục, càng gần hơn, còn ánh sáng yếu ớt. Đó phòng trai tôi.

Vẫn mơ hồ nghe thấy giọng mọi người.

Tôi dựa sát khe cửa sổ, không khỏi mở to mắt. Hình ảnh trước mắt khiến khó thở.

Chị một phụ nữ mai, toàn thân trần trụi, mắt tr..ói bằng dây gai, miệng nhét một miếng nhưng đó nhuộm đỏ tươi, thậm chí còn không ngừng ra từ miệng ấy.

Xung rất nhiều người, đông hơn lần trước, chủ yếu ông trưởng thành trong làng.

Họ cầm con róc xươ..ng gia súc, đang liên tục khoa bụng tôi, như thể đang luận xem nên bắt từ đâu.

Chị vẫn đang giãy giụa nhưng âm thanh phát ra từ họng càng nhỏ đi, ra càng nhiều.

Tôi không biết tại sao lại cho đến khi thấy một chiếc đĩa bàn trước cửa sổ, mà đĩa một chiếc lưỡi đ..ứt.

Bọn lưỡi tôi.

"Người phụ nữ không trúng th..uốc, hay cho cô ta một nhát trước đi?" Một trong ông to cao nói, đây b..án làng.

"Rõ ràng thấy nó rồi mà, khả sau khi đi nó lại nhổ ra đứng cau nói.

“Làm cho nó ngừng thở trước đi.” Từ lão một chống ra lệnh huy.

Giây tiếp theo, thấy mũi hướng phía họng mỏng manh tôi. Đầu lư từ sang kia, đột nhiên ánh mắt đầy sợ hãi.

Tôi đột nhiên ngừng thở, lặng ấy.

Mũi chạm một cái, phun ra càng mắt đột nhiên mở to, dần dần ngừng vùng vẫy, dần lan căn phòng.

Chị ch*t, mọi đều thờ ơ, như thể thấy cảnh tượng vô số lần.

"Trước tiên dây, nước sạch lại Từ lão lại lên tiếng nói.

Mẹ bước tới từng dây ra, xách một xô nước cạnh, vẩy nước lên tôi. Vết từ đỏ sang đỏ nhạt.

Đồ tể Hồ bước tới, cầm cẩn thận nghiên c/ứu. sau mũi chính x..á..c chạm bụng tôi, trong mắt còn lại đỏ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm