Đổng Long dáng nắm chắc thắng lợi tay, vừa cười vừa nói.
Nghe như thế, nội Hùng vì chấn Liệt Chiến Hầu, đây chính mãnh tướng thượng Nhân thượng phong!
- bệ hạ lần, đây chính cơ hội tốt leo lên vị trí môn nắm giữ cơ hội a.
Đổng Long cười tủm ra.
Tào Hùng vì mặc, trở môn tới đều hắn, mà, trước hi vọng lấy hình thức leo lên chức môn, mà, chọn khác, gửi hi vọng Anh Ki/ếm ch*t thảm tay Dạ! Đây với mà nói, đả kích đ/ứt mất hi vọng Anh Ki/ếm trở môn.
- có thể cam đoan, sau khi chuyện công, Liệt Chiến Hầu binh, Nhân tái phạm Phái ta.
Tào Hùng nói.
Đổng Long cười nói:
- tâm, nghĩ lấy lực Thiên Giáo, thượng nay, diệt Phái các ngươi, chuyện dễ dàng, đúng không? Nhưng mà, bệ hạ nhân từ, bao hành điều rõ Bệ hạ mong muốn, đơn giản Thiên thuật, chỉ cần thể đem thiên tới tay, khác vấn đề.
- Đổng tâm, việc thiên do lo.
Tào Hùng nói.
Hắn hi vọng b/án đứng thiên khiến Hùng nghĩ tới nhiều nhiều, khi nắm giữ thế, như bức họa tổ tay hắn, như Liệt Chiến Hầu triệt binh, chỗ sợ!
Về phần Dạ.
.
đôi Hùng lóe sát ý đ/áng s/ợ.
Đổng Long đương nhiên Hùng nghĩ, Phái bức họa tổ sư, mà, lưng tựa Thiên Giáo, thượng chỗ dựa, sợ, như Hùng có thể lật bọt nước, trước quái vật khổng như Thiên Giáo, đủ đạo.
Mà bên kia, Nhân nghe tin tức, chấn động.
- Sư q/uỷ diện bích nửa năm?
Nam Nhân biến sắc, với lớn tiếng nói.
- Chẳng lẽ hay sao?
Lý cười cười ra:
- lão đều quyết định, còn thể làm sao?
Nhìn thấy dáng phái thoải mái, Nhân ra:
- Sư q/uỷ phương nào sao?
- Ngươi trước đã sao? Đó Cầm các trước kia.
Lý y nguyên thong tự tại nói.
Nam Nhân nhảy dựng ra:
- Đó cực kỳ trước kia, trước thật gọi Cầm các, mà, vạn trước, đổi tên, người người xưng lâu! Người nhát gan, sẽ sợ mất mật.
Hiện tại đừng tòa cả tòa chủ phong chỗ kia, người đi.
- Nghe q/uỷ.
Nam Nhân thần thần bí với Dạ.
- Đã gọi q/uỷ bình thường, q/uỷ, như thế nào xưng Lâu đây.
Lý nhàn định cười nói.
Nhìn thấy chút nào sốt Nhân giơ chân, bề bộn ra:
- Sư đùa với ngươi, thật q/uỷ, thật q/uỷ, tin hỏi phụ chút.
Mạc hộ Nhân vừa như vậy, ngâm ra:
- đích thật điềm x/ấu, cẩn chút thì tốt hơn, mặc dù nghe qua ai ch*t mà nghe nói, Đại lão tới lộng chật vật chịu nổi, thiệt nhỏ.
Nơi q/uỷ hay không, còn cách nào luận, nhưng, đồ vật điềm x/ấu gì.
- nha.
Lý hai trông phía xa, nhìn qua đến xa xa, cuối cùng cười tủm ra:
- Nếu thật q/uỷ, còn ưa thích, làm sợ q/uỷ.
Nói đến kéo khóe miệng, phì cười.
Nam Nhân với Đại huynh.
"khẩu vị nặng" lập tức im lặng, với q/uỷ dạng vật bất tường người khác trốn còn tránh kịp, Đại còn ưa thích.
Nam Nhân đích thật quan Dạ, còn Dạ, mà, phụ Mạc hộ nhẹ nhàng lắc chỉ đành im lặng.
Mạc hộ Dạ, xem ra, đã chủ trương, tin tưởng, làm việc căn bản cần bọn đến lắng.
- Đi thôi, nhìn xem Lâu!
Cuối cùng, cười với bọn người Nhân ra.
Nam Nhân cách nào, đành mệnh, theo đến xem điều, còn lầm bầm ra:
- Sư gặp q/uỷ, đừng trách nhở ngươi, thật q/uỷ.
Đối với Nhân lải nhải dông dài như vậy, chỉ nở nụ cười.
Trên tế Lâu diện bích, các Phái đều nghe nói, vừa tới Phái sợ run cả người.
- Đi Lâu ngốc nửa năm? ngốc ngày làm, nguyện băng chịu bên Lâu!
Có sắc bệch nói.
- Đừng băng như Âm Kiền Cốc nguyện ý, mới Lâu đây này.
Cũng lắc ra.
- Nói đến cả Đại Đảm thúc sợ.
Có ra:
- Đại Đảm thúc, thể người to gan Phái năm trước tin tà, đ/á/nh cuộc với Lâu đêm, ngày thứ hai trời còn sáng, sợ tới mức tè quần trốn ra.
- Ranh con, vạch trần điểm yếu ăn đò/n hay không.
Trung hán bên cạnh trừng mắt, quát.
Người trung hán thô hán vô cùng, xem xét Đại lão thô.
Dù người trừng mắt, y nguyên tò hỏi:
- Sư thúc, lúc ấy đã xảy chuyện Đêm đến tột cùng làm gì?