Nợ máu trả máu

Chương 14

31/01/2024 16:16

M/áu chảy ra từ tay tôi, lan ra chăn.

Tôi cắn môi cho đến khi trong miệng tràn ngập vị ngọt tanh.

Đúng lúc này có tiếng gõ cửa.

Lúc này tôi mới tỉnh táo lại.

Người đến là mẹ nuôi của tôi, Thẩm Bắc Ninh.

Bà ấy nhìn thấy m/áu trên tay và môi tôi, nhưng cũng không quá ngạc nhiên.

Trong những năm qua, tôi đã bị dày vò bởi sự th/ù h/ận mãnh liệt, khi quá đ/au đớn, tôi sẽ tự dùng d/ao c/ắt vào cánh tay của mình.

Thẩm Bắc Ninh tìm th/uốc và gạc để xử lý vết thương cho tôi.

"Chiêu Chiêu, kế hoạch đang diễn ra theo đúng dự đoán của con, con đã có thể lấy được bằng chứng ghi âm chứng minh bọn họ đã gi*t mẹ con."

"Khi thời điểm đến, con có thể nộp nó cho cảnh sát, bất cứ lúc nào con cần mẹ giúp, mẹ đều sẽ giúp con."

"Con đừng cực đoan nữa, biết chưa?"

Tôi ngoan ngoãn gật đầu: "Đừng lo lắng, hiệu trưởng Thẩm, con hiểu rồi."

Tuy nhiên, ngay khi Thẩm Bắc Ninh rời đi, tôi nhìn vào điện thoại rồi im lặng một lúc lâu.

Mẹ nuôi của tôi là một người phụ nữ tốt bụng, bà ấy luôn nghĩ rằng kế hoạch cuối cùng của tôi là lấy được bằng chứng và đưa kẻ gi*t người ra trước công lý.

Lúc này, tôi đã có được bản ghi âm của Phương Tuyết.

Nhưng… Kế hoạch của tôi đã thay đổi.

Vào đêm mưa tưởng chừng không bao giờ sáng ấy, mẹ tôi người đầy vết thương, tự tay đẩy tôi ra khỏi cửa sổ xe, bên ngoài trời đổ mưa, nước sông chảy xiết, mẹ cũng không biết liệu tôi có sống sót hay không.

Còn bà ấy thì bất lực nhìn người chồng mình yêu nhất thò đầu vào để x/á/c nhận xem bà ấy đã ch*t chưa, người bạn thân nhất đáng tin cậy nhất thời đại học của bà ấy lại dùng mảnh vỡ thủy tinh đ/âm vào cơ thể của bà ấy.

Vào lúc đó bà ấy đã phải chịu đựng sự tr/a t/ấn đến nhường nào?

Kẻ gi*t bà ấy sẽ chỉ bị cầm tù, tồi tệ nhất chẳng qua chỉ là bị tiêm một liều th/uốc rồi sau đó ngủ yên mãi mãi.

…Nó không đủ.

Tôi là con gái của mẹ tôi, tôi đơn phương tuyên bố rằng sự trả giá này vẫn chưa đủ.

Tôi đứng dậy đi đến bên cửa sổ, nhìn ánh trăng như m/áu, tôi cầm điện thoại di động lên gửi tin nhắn WeChat cho Phương Phi Viễn.

“Phi Viễn, tớ cảm thấy mẹ cậu có rất nhiều hiểu lầm về tớ, nhưng không sao, tớ hiểu mà. Bây giờ tớ sẽ không ảo tưởng gặp lại cậu nữa, nhưng tớ vẫn yêu cậu rất nhiều, mong muốn duy nhất của tớ là cậu có thể được an toàn."

“Hôm nay lúc tớ rời đi, tớ cảm thấy tình trạng của em trai cậu không đúng lắm, cậu phải cẩn thận…"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Tôi Không Hề Thích Cao Lãnh O

Chương 10
Yên Hành Chi rất không thích Omega của mình! Omega nhà người ta đều mềm mại, đáng yêu. Còn người nhà anh thì lạnh lùng như băng. Khi về nhà, Omega cao ngạo của anh thậm chí không ngẩng đầu: 'Về rồi?' 'Ừ.' Ai mà chẳng biết tỏ ra lạnh nhạt. Hứa Thâm luôn biết mình không được lòng người khác. Hắn vốn khô khan, cũng không biết cách bày tỏ. Phải giao tiếp với alpha thế nào đây? Thế là Hứa Thâm mở sách ra: 'Giao tiếp AO tôi biết', 'Yêu đương phải thế này'... Đau đầu quá. Thôi thì ít nói đi, nói ít sai ít. Alpha lúc đầu: Tôi chỉ thích Omega mềm mại, biết đeo bám! Alpha sau này: Hóa ra kẻ lằng nhằng đòi dính ch/ặt lại là chính mình? Công kiêu ngạo x Thụ ngốc nghếch xinh đẹp [Mẹo] 1. Truyện ngọt ngào trước khi ngủ, rất ngắn 2. Công có nội tâm cực kỳ phong phú 3. Thụ không thực sự cao ngạo, chỉ là không biết giao tiếp thôi.
ABO
Boys Love
Hiện đại
198