Nợ máu trả máu

Chương 14

31/01/2024 16:16

M/áu từ tay tôi, chăn.

Tôi cắn cho trong miệng tràn ngập tanh.

Đúng lúc gõ cửa.

Lúc tôi mới tỉnh táo lại.

Người nuôi tôi, Bắc Ninh.

thấy m/áu trên tay tôi, nhưng cũng không quá ngạc nhiên.

Trong những năm qua, tôi dày vò bởi sự th/ù h/ận mãnh liệt, quá đ/au đớn, tôi sẽ dùng vào cánh tay mình.

Thẩm Bắc tìm th/uốc gạc để xử lý vết thương cho tôi.

"Chiêu Chiêu, hoạch đang theo đúng dự con, con chứng âm chứng minh bọn họ con."

"Khi thời điểm đến, con có nộp nó cho cảnh sát, cứ lúc con cần giúp, đều sẽ con."

"Con đừng đoan nữa, biết chưa?"

Tôi ngoan ngoãn gật đầu: "Đừng lo hiệu trưởng Thẩm, con rồi."

Tuy nhiên, Bắc rời đi, tôi vào rồi im một lúc lâu.

Mẹ nuôi tôi một người phụ nữ tốt bụng, bà luôn nghĩ rằng hoạch cuối cùng tôi chứng kẻ người trước công lý.

Lúc này, tôi bản âm Phương Tuyết.

Nhưng… hoạch tôi thay đổi.

Vào đêm mưa tưởng chừng không bao sáng ấy, tôi người đầy vết thương, tay đẩy tôi khỏi cửa sổ xe, ngoài trời đổ mưa, nước sông xiết, cũng không biết liệu tôi có sống sót hay không.

Còn bà thì lực người chồng mình yêu thò đầu vào để nhận xem bà ch*t người bạn thân đáng tin cậy thời đại học dùng mảnh vỡ thủy tinh vào cơ bà ấy.

Vào lúc chịu đựng sự tr/a t/ấn nhường nào?

Kẻ sẽ cầm tù, tồi tệ chẳng qua tiêm một liều th/uốc rồi sau ngủ mãi mãi.

…Nó không đủ.

Tôi con gái tôi, tôi đơn phương tuyên bố rằng sự trả giá chưa đủ.

Tôi dậy đi cửa sổ, ánh trăng như m/áu, tôi cầm di động lên gửi tin nhắn WeChat cho Phương Phi Viễn.

“Phi Viễn, cảm thấy cậu có rất nhiều tớ, nhưng không mà. Bây sẽ không ảo tưởng cậu nữa, nhưng yêu cậu rất nhiều, mong muốn duy cậu có an toàn."

“Hôm nay lúc rời đi, cảm thấy trạng em trai cậu không đúng lắm, cậu thận…"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17