Bất Giác Rung Động

Chương 7

12/11/2024 15:59

7

Sáng hôm sau, rời đi.

Hợp tác với tên đó rất thuận hiện tại hai lô m/a túy mới nước hai tuyến đường mới, hơn trăm kg.

Ngoài ra, còn nhóm phụ nữ đang độ tuổi sinh sản, mật.

Buôn b/án m/a túy, với anh, vẻ chỉ việc kinh doanh bình thường.

Còn Lộ, lâu tôi.

Chỉ mỗi lần ta bằng ánh c/ăm phẫn.

Tôi phần nào đoán được, tố cáo, quay chuyến, nhưng làm gì sự bất lòng hẳn đỉnh điểm.

Chiều hôm đó, đang vẽ vườn, may làm rơi chiếc bông tai tặng.

Khi tối, sờ thấy tai trống không, liền quay ngoài tìm.

Bỗng thấy Lộ bên nhà đang chuyện điện thoại.

Có lẽ bên biệt thự còn Khắc, giọng rất thấp:

"Không được, muốn bốn phần."

"Đùa gì vậy? Anh ràng đ/áng s/ợ mức nào, ở bên ta phải mạo hiểm đâu… Ai?!"

ngẩng đầu, ánh sắc bén quét qua, cảnh giác cúp máy.

Tôi ẩn nấp giữa tầng tầng hai, im, nhận liền từ từ lùi về, trèo nhanh chóng trở phòng ngủ.

Chưa nằm xuống giường, Lộ mở bước vào.

với cười lạnh lùng, quay ra.

Vài sau, chuyến.

Khi gặp anh, Lộ trò giả yếu đuối.

Nhưng vừa ăn xong, nhiên tấn công tôi.

"A Khắc…"

Cô cắn môi, chằm chằm.

"Anh nghi ngờ rằng khác cài bên mình sao?"

Tần nâng mi lên:

"Hả?"

"Hai hôm trước ngoài m/ua hoa, tình cờ thấy thư cho đàn ông, đống dày."

Thẩm Lộ với đôi ngấn lệ:

"Vừa khi gửi hàng lần ba gặp nghĩ… nội gián."

A tên tên kia.

Tần quay phía đặt trên bao sú/ng ở thắt lưng:

"Là sao, Tuệ?"

Anh đôi rất xươ/ng cao, khi chú ý khác, ánh thẳm đêm, thấu mọi lời dối trá.

Tôi ngây ngẩn khẩu sú/ng vài giây, cười.

"Đúng, sự đống giấy cho khác."

Tôi nhẹ nói:

"Đó tranh. vẽ số bức dung anh, muốn nhờ làm khung tặng cho anh."

"Nhảm nhí!"

Thẩm Lộ hét lên, khiến phía ta.

"Người phản bội nghe thấy ta đang điện thoại, rằng ở bên rất hiểm."

"Nhảm nhí! Nhảm nhí! đang gây rối!"

Nhìn thấy miệng càng lúc càng cong lên, nhưng ánh càng lạnh, ràng dấu hiệu hiểm, Lộ liền hét lên, lao phía tôi.

Trong tác d/ao lóe giữa các tay.

"Cô giả dối này ích không? năm rồi, hồi đó thích vết trên ấy, thì ấy…"

Bùm! Một tiếng n/ổ vang lên.

Một loạt đạn x/á/c b/ắn Lộ, khuôn đẹp ta ngay lập tức trở nên nát vụn, văng ra, b/ắn đầy đầu tôi.

Cùng với tiếng "clank", d/ao rơi xuống đất.

ngã xuống, vết thương trên đầu đang chảy m/áu.

Mùi nặc tràn đầy mũi, ngay cả lông mi dính chất lỏng đỏ trắng quánh.

Trong tầm mờ nhạt tôi.

Tần buông sú/ng, vẻ thường, bước vũng m/áu.

Th* th/ể vị hôn thê anh, đ/á sang bên rác.

Anh chỉ dùng đầu gì đó dính trên mí tôi.

"Chó sợ không?"

Bộ ràng ngừng suy nghĩ, nhưng miệng kiểm soát mà thốt câu:

"…Cô thích vết trên anh, đã… làm gì?"

Tần gì.

Trong khoảnh khắc đó, phân biệt ánh dịu hay tà/n nh/ẫn.

Chỉ nghe thấy giọng khàn:

"Không gì."

"Anh làm đi!"

Rồi sú/ng lần nữa chĩa tôi.

"Tần Tuệ, phải thời gian gần đây với tốt, khiến quên mất thân phận mình không?"

Anh cười nhẹ.

"Một chó, gì mà gọi chủ nhân mình thế, hả?"

Tôi còn muốn thêm gì đó, nhưng đột nhiên mọi tối sầm lại, ngất đi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Tướng Gia Sủng Ái Ta

Chương 31
Sau khi liên tục đánh ba vị hôn phu đến mức bị hủy hôn, phụ thân ta cho rằng ta có chút vấn đề về tâm trí. Người vội vã vào cung diện kiến Thánh Thượng, khóc lóc cầu xin Bệ Hạ đưa ta vào Quốc Tử Giám để rèn giũa lại từ đầu. Nào ngờ... ta lại nhất kiến chung tình với mã phu trông ngựa ở học viện. Để dụ dỗ hắn cưới ta, ta cách dăm bữa nửa tháng lại giả vờ đáng thương chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì bị thương ngã vào lòng hắn, mai thì bệnh nặng để hắn chăm sóc cả đêm, mốt thì cùng hắn thức trắng đêm đàm đạo nhân sinh lý tưởng... Mãi cho đến khi dỗ dành được chàng gật đầu, ta nửa đêm vượt tường về nhà báo tin mừng. Phụ thân nghe xong, xác nhận đi xác nhận lại người muốn tới cầu thân là một gã mã phu, liền vác cuốc rượt theo ta, thề phải đoạn tuyệt quan hệ máu mủ… Sáng hôm sau, mã phu thật sự đến cửa cầu thân. Hắn mặc áo bào thêu rồng cưỡi trên lưng ngựa, anh tư bừng bừng, phía sau là hàng trăm cấm vệ quân. Cha ta đang cầm cái cuốc chặn ở cửa, chuẩn bị cho mã phu mất mạng ngay tại chỗ, lập tức sợ đến quỳ rạp xuống đất. "Gần đây quên đốt vàng mã cho nương con rồi, thế nào lại dẫn cả tên Diêm Vương – thừa tướng đến cửa, nhìn cái thế này, chẳng lẽ hắn đến tịch thu gia sản nhà ta..." Ta:
Cổ trang
Hài hước
Ngôn Tình
2
Mù Là May Hả? Chương 25