9

Lúc tỉnh lại lần nữa, áng mây hồng bị th/iêu đỏ rực phía chân trời đang ôm lấy ánh chiều tà tràn vào khắp phòng. Tiếng lật sách của người bên cạnh không lớn, tôi vừa cử động, hắn đã nghe thấy. Bàn tay hắn áp nhẹ lên trán tôi.

“Em sốt rồi.”

“Sáng nay sao lại không uống sữa?”

Tôi mở miệng, nhưng lại phát hiện bản thân khó mà phát ra tiếng. Cổ họng đ/au quá, cả người vừa khô nóng vừa mệt mỏi. Tôi chỉ có thể lắc đầu để truyền đạt ý nghĩ của bản thân.

Trầm Diên Tri cười nhẹ, bế tôi lên. Hắn đã thay một bộ đồ khác, trên người không còn mùi th/uốc lá nữa, hắn có thể chú ý đến từng chi tiết nhỏ nhặt nhất, thật khiến người khác dựng tóc gáy. Biết tôi không thích mùi th/uốc lá, hắn trước nay chưa từng hút th/uốc trước mặt tôi.

“Tôi không uống sữa nữa.”

Lúc hắn bế tôi đặt vào ghế sau xe hơi, cuối cùng tôi cũng nói ra câu đó, mặc kệ cảm giác khó chịu ở cổ họng.

Hắn thoáng sững người.

Tức gi/ận cười:

“Sao lúc nào em cũng nhất quyết phải chống đối tôi làm gì thế?”

“……”

Có lẽ, hắn nói đúng.

Có lẽ, tôi chỉ muốn nhìn thấy bộ dạng hắn tức đi/ên rồi vứt bỏ tôi mà thôi.

Nhưng tôi cũng lười nói thêm một câu nào nữa, chỉ lùi trở về ghế ngồi của mình.

Xe từ từ khởi động, ngoài cửa sổ những đám mây lênh đênh. Những rặng mây đỏ không tên như th/iêu đ/ốt phía chân trời, giống như một khoảnh khắc nào đó, có thể th/iêu đ/ốt cả lòng người.

……

Trầm Diên Tri đưa tôi về nhà.

Trên ghế sofa ngoài phòng khách, có một người đang ngồi đó. Tôi cố gắng nhớ lại lần đầu tiên gặp Tạ Ý Liễu là lúc nào, nhưng lại phát hiện chẳng có cảnh tượng gì khiến tôi ấn tượng sâu sắc cả. Tôi chỉ cảm thấy, tôi trông rất giống cô ta.

Thế nên tôi cứ nhìn chằm chằm cô ta, thấy Trầm Diên Tri, cô gái trên sofa đứng dậy, lao về phía hắn. Sau nửa phút trầm mặc, Trầm Diên Tri vẫn ngơ ngác đứng đó. Tận cho đến khi sợi tóc trên trán cô gái cọ qua cần cổ hắn, hạnh phúc gọi tên hắn:

“Trầm Diên Tri, em trở về rồi.”

……

Người cô ta ôm trong lòng vẫn còn đang ngơ ngác, tôi lên tiếng nhắc nhở hắn

“Cô ta nói, cô ta trở về rồi.”

Yết hầu Trầm Diên Chi khẽ động, hồi lâu, hắn cất giọng khô khan lúng túng:

“Em… trở về rồi à…”

Tôi chưa từng nhìn thấy bộ dạng thất thố của hắn như thế.

Mờ mịt mà… khổ sở.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn trai nhờ anh trai yêu tôi, rồi hối hận

Chương 15
Vào năm thứ 3 khi tôi và Đoạn Lãng ở bên nhau, tôi tình cờ nghe được một người bạn của anh ấy hỏi: "A Lãng, cậu bảo anh trai đóng giả cậu, rồi hẹn hò và hôn bé bạn trai nhỏ của cậu, cậu ta thật sự sẽ không phát hiện ra sao?" Đoạn Lãng nhả ra một làn khói thuốc, chẳng để tâm: "Hai anh em tôi giống nhau như đúc, đầu óc Trình Nhiên lại đơn giản, sẽ không phát hiện ra đâu." "Hơn nữa, anh tôi cực kỳ kỳ thị đồng tính, lại biết tôi không chơi đồ cũ, nên anh ấy sẽ không thật sự ngủ với cậu ta." Tôi cúi mắt, giả vờ như không biết gì. Hóa ra 3 năm nay, người hẹn hò, nắm tay, hôn tôi, đều là anh trai của Đoạn Lãng. Người siết eo tôi và bảo tôi gọi "ông xã" cũng là anh ấy.
1.19 K
2 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
4 Thần Dược Chương 15
12 Thi Nữ Ngàn Năm Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm