Vì thế, đêm thứ trước khi tắt đèn đi ngủ, tôi cố ý lăn ra sát mép giường để chừa rộng hơn cho họ.
“Này, tối qua người dữ dội đấy.” Tôi ho giả, xoa xoa đôi môi đỏ để ám chỉ. Đừng đ/á tôi nữa!
Giang Đình Vương Tinh Dã quả nhiên biến sắc, im bặt hến. Tôi hài lòng gật gù.
“Tối nhớ nhẹ tay hơn nhé.”
Nói xong, tôi yên tâm đặt lưng Đêm thật yên tĩnh. chính vì thế mà tôi lại giấc.
Bởi nửa tôi bị vật cứng đơ cấn cho tỉnh. Mơ màng bụng: Cái gì thế này? Đáng ra cái thứ này Vương Tinh Dã phải vào tôi chứ?
Trời tối quá, nhầm chỗ rồi sao?
Không đúng, người nằm tôi đâu phải ai lạ, chính tôi Giang Đình mà?
Tôi khẽ khàng xoay người, hé mắt nhìn qua mi.
Suýt ngất xỉu tại chỗ.
Ơ, người đang “chọc” tôi là… Giang Tôi đang chăng?
Nhắm mắt mở mắt mấy lần, trước vẫn gương nghiêng nước nghiêng nàng. đẹp nằm nghiêng về phía tôi, tay choàng lên eo tôi.
Không ổn, thực sự ổn chút nào.
R/un r/ẩy đưa tôi lén vào trong áo ngủ Giang Đình.
Suốt năm giường, tôi luôn người chồng mẫu chưa táy máy. Với tôi, Giang Đình tương lai người khác, tồn tại thiêng liêng xúc phạm.
Nhưng dưới lớp vải lụa cơ sáu múi săn đường gân guốc nổi lên lớp. "vợ tôi" sao lại có vòng eo thon gọn múi tượng tạ thế này?!