Hai Đường Tơ Duyên

3.1

08/01/2025 10:45

3

Đại khái người sắp ch*t, tâm sẽ trở nên mềm mại.

Ngày hôm sau ta tỉnh rư/ợu, quyết định tha cho Thanh Diệu.

Ta hành Nguyệt Cốc.

Giữa trung nhìn xa trông sơn cốc hoa rực rỡ, rực rỡ như chiều.

Trong hoa một bóng dáng tịch mịch, chính là quân của ta.

Phu quân của ta đang tỉa hoa, ném đóa hoa cần, chỉ lấy cành non khô làm dược liệu, hoa rơi lả đầy đất, được chút thương tiếc nào của hắn.

Phu quân của ta, một chút tế bào lãng mạn.

Ta đến.

Chính tức bỏ quân, còn phải chính dỗ trở về.

Ta một bước.

Từ căn nhà trúc phía sau Thanh Diệu, một khuynh thế nhân, eo thon mảnh mai, ng/ực nở đầy đặn, tình vạn chủng.

Nàng tiến lên kéo cánh tay Thanh Diệu, vừa nói vừa cười.

Ta lùi lại.

Người sắp ch*t, tâm cũng thể lạnh như sắt,

Ví dụ như ta.

Hoa kích ngàn tầng sóng, đều là ta ngập trời tức gi/ận, ta ki/ếm thẳng hướng Thanh Diệu, nhân kia sắc mặt biến, nhảy lên phía trước, lại cùng ta đ/á/nh tay.

Giai nhân: "Ngươi là ai, thể đến đây đ/á/nh người?"

Thanh Diệu đẩy cành hoa ra, ngữ khí hơi kinh Hòa?”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm