Nhờ Tiền Mà Nên Duyên

Chương 10

20/10/2025 15:46

N/ão tôi như bị đoản mạch, đối diện ánh mắt cậu ta hồi lâu mới hoàn h/ồn:

"Tôi coi cậu là anh em, cậu lại muốn cua tôi!"

"Tôi chưa từng coi cậu là anh em."

Nói rồi, Thẩm Vi An liền nắm lấy tay tôi, tôi vội vàng nhảy lùi lại.

"Không được, không được! Tôi là trai thẳng chính hiệu, tuyệt đối không được!"

Lời nói của Thẩm Vi An khiến tôi cứng họng.

Nếu là trước đây, có lẽ tôi đã đ/ấm cho cậu ta một phát rồi, nhưng bây giờ tôi lại im lặng.

Không lẽ tôi thật sự bị bẻ cong rồi?

"Giang Vũ Bách, cậu thật sự coi tôi là anh em sao?"

Thẩm Vi An ôm chầm lấy tôi:

"Mười giây, đừng cựa quậy. Hãy tự hỏi lòng, cậu chỉ coi tôi là một người bạn thôi sao?"

Tôi bị cậu ta ôm ch/ặt, sau một lúc chống cự ngắn ngủi, thì cứ như bị đông cứng lại.

Tuy tôi có khá nhiều bạn bè, nhưng bình thường lại không thích những tiếp xúc quá thân mật.

Khi Nhị Mao và những người khác khoác vai bá cổ với tôi, tôi đều sẽ vô thức né tránh.

Tại sao hôm nay lại không có cảm giác chống cự.

"Giang Vũ Bách, tôi thật sự thích cậu, gặp được một người mình thích, vốn là một chuyện không dễ dàng, lẽ nào lại bị giới tính trói buộc sao?"

Tôi không nói gì, vốn còn muốn nói gì đó, cho đến khi cửa phòng đột nhiên bị mở tung.

"Anh, em nghe nói anh bị thương, anh không..."

Em gái đứng sững, mắt tròn xoe:

"Hai người... À... Xin lỗi làm phiền, mọi người cứ tiếp tục."

Cánh cửa đóng sầm, tôi vội đẩy Thẩm Vi An ra.

"Cậu... Tôi!"

Anh em tốt biến thành người theo đuổi, khiến tôi trở tay không kịp.

Có lẽ thấy tôi lúng túng, cậu ta chỉ bảo tôi suy nghĩ kỹ rồi hẹn mai tới thăm.

Tôi đứng bên cửa kính lầu hai nhìn theo bóng người khuất dần, cho tới khi em gái bưng hoa quả vào.

"Em muốn nói gì?"

Vẻ ngập ngừng của nó khiến tôi đoán ra.

Giờ này chắc nó đã mách bố mẹ rồi.

"Lúc nãy em gặp anh ấy xuống lầu, không biết xưng hô thế nào. Cho em hỏi, nên gọi là anh trai hay là chị dâu?"

"Em không thấy kỳ quặc à?"

"Có gì đâu. Yêu đâu phân biệt giới tính!"

Tôi: "..."

Sao em gái tiếp thu nhanh hơn cả tôi?

Lẽ nào tôi già rồi, không theo kịp thời đại?

"Giả sử anh thật sự dẫn trai về, em không thấy lạ sao?"

"Có sao đâu? Dù anh yêu trai hay gái thì vẫn là anh trai em. Em tin bố mẹ cũng nghĩ vậy!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

ĐẠO SĨ NHÁT GAN

Chương 13
Một trận hỏa hoạn đã khiến đạo quán vốn đã không mấy giàu có càng thêm tồi tệ. Các đệ tử thân truyền của sư phụ đều bị đuổi xuống núi kiếm tiền. Người thì bắt quỷ, người thì cải táng, người thì xem phong thủy. Chỉ có tôi, trời sinh nhát gan, tuy là đạo sĩ nhưng những việc này đều không làm được. Nhưng may mắn là tôi có chút nhan sắc, sư phụ tôi nhờ một người quản lý nghệ sĩ từng xem phong thủy, trang điểm cho tôi rồi đưa đi tham gia show tuyển chọn. Sau khi ra mắt, tôi luôn là bàn đạp cho các nữ minh tinh, trên mạng toàn đánh giá tôi là “trà xanh”, “bạch liên hoa” giả tạo. Không sao cả, dù sao thì tiền cũng nhiều. Sau này, để làm nền cho nữ minh tinh Lý Tư Kỳ, tôi bị đưa vào tổ chương trình tạp kỹ kinh dị, Lý Tư Kỳ tạo dựng hình tượng người gan dạ cẩn thận, trong lời nói mang ý chế giễu tôi, nhưng khi thật sự có "cô hồn" xuất hiện, cô ta lại chạy nhanh hơn cả tôi. Còn tôi, một bên khóc lóc một bên vẽ bùa, đánh cho "cô hồn" tan thành tro bụi, miệng còn hét lên: "A a a tôi sợ quá." Cứu mạng, thật mất mặt, nhưng tôi thật sự sợ mà.
Hiện đại
Linh Dị
Nữ Cường
1
Gió Lớn Chương 29
Đồ Nhát Gan Chương 18