Người đào sâm

Chương 3

15/12/2023 17:35

"Không nào, nào, lúc ta lên chỉ ba người! Tôi nhớ rất rõ mỗi ta nén nhang, hương còn mãi được, khi đó còn nói e chuyến đi này mấy dễ dàng."

Triệu Quân tỏ h/oảng s/ợ, vừa nói, vừa trốn phía sau tôi, đầu nhìn Vũ, Tiểu Vũ.

"Trong bọn họ giả?"

"Có chày gỗ không?"

Chày gỗ chính nhân lúc ở trong gọi thẳng nhân gọi dọa nó chạy, vì vậy mà mọi gọi chày gỗ.

Ở trong dãy Bạch luôn truyền thuyết.

Nhân sâm năm tinh, thấy chạy. Thế nên khi đào dùng "khóa chày gỗ" chính sợi dây màu gắn đồng tiền khóa nó lại, đào được.

Trăm năm nhân sâm búp ngàn năm nhân sâm địa tinh, sau khi nhân sâm qua ngàn năm hình bất cứ nào.

"Mẹ nhà cậu, chày gỗ!"

Đại Vũ phục nước bọt.

"Anh Phi, anh ăn đầu lợn chứ? Anh dẫn anh đến chợ m/ua gỗ bách làm sách bát, mỗi tám đấy, anh quên rồi à?"

Gậy sách bát đúng gọi, nó nghĩa phá và đuổi. Trong rừng rất nhiều rắn rết sâu bọ, tác dụng yếu sách bát chính cỏ đuổi côn trùng, tìm nhân sâm ẩn mình trong góc, công cụ đào sâm có.

Nhìn sách bát đầu dây đang cắm trong đất, thì đầu óc lo/ạn hết lên.

Phải, tám tệ, mặc cả thì m/ua, Vũ, Tiểu Vũ thật dẫn theo.

Tôi lại quay sang nhìn Quân, Quân lo lắng, bước lên bước, móc điếu th/uốc thơm trong túi ra.

"Không nghi ngờ chứ? Lâm Phi, n/ão n/ão lợn th/uốc tới đâu? Tôi m/ua mang lên đó!"

Phải, thói quen th/uốc gì Quân đã mang th/uốc, thỉnh thoảng điếu.

Tiểu Vũ ở bên yếu ớt khuyên:

"Mọi đừng nhau nữa, chày gỗ ta hái tam phẩm diệp, tinh được, lấy xem sao?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm