Lúc mới yêu, Lục Từ luôn thích ôm tôi vào lòng. Chiều cao gần một chín mét khiến Beta một bảy như tôi trở nên nhỏ bé. Đặc biệt Lục Từ còn thích cúi đầu vào hõm cổ tôi, mũi luôn áp sát vùng tuyến thể sau gáy.

Beta không có tuyến thể. Nhưng để duy trì qu/an h/ệ với Lục Từ, tôi vất vả tìm được loại nước hoa giả pheromone. Mỗi lần tắm xong, tôi đều xịt nước hoa sau gáy.

Nước hoa mùi hoa hồng, rất nhẹ, không ngửi kỹ khó phát hiện. Nhưng Lục Từ không ngửi thấy mùi hoa. Anh luôn khi đẩy tôi đến cực khoái thì nhẹ nhàng liếm sau gáy tôi, rồi dùng giọng trầm khàn quyến rũ nói những lời khiến mặt tôi đỏ bừng.

Nói nhiều nhất là: "Mùi trên người em như cỏ non sau mưa."

Lúc tâm trí hỗn lo/ạn, tôi cũng bị dẫn dụ. Cảm giác mình thật sự là Omega mang mùi cỏ non sau mưa như Lục Từ nói. Nhưng tiếc thay, không phải vậy.

Khi cơ thể được Lục Từ ôm trọn, tôi mới thu về ý nghĩ lan man. Lục Từ ôm tôi thật ch/ặt. Môi khẽ chạm tai tôi. Anh như khóc, lại như c/ầu x/in: "Yêu anh đi, Thu Thủy. Anh thật sự rất thích em."

Chó con Lục Từ tính toán khoảng cách, hèn mọn c/ầu x/in tình yêu từ kẻ lạnh lùng.

Tôi thở dài.

Lục Từ hoảng hốt buông tay, xót xa kiểm tra cơ thể tôi nhưng không dám chạm vào.

Đáng lẽ đây là hình ph/ạt tôi dành cho anh. Nhưng giờ đây, tôi thương xót nâng cằm Lục Từ.

Anh ngồi xổm dưới đất, ánh mắt nhìn tôi vẫn nguyên vẹn tình yêu không che giấu.

Tôi cúi người. Khẽ hôn môi chó con, răng thỉnh thoảng vô tình cắn phải môi Lục Từ.

Anh không gi/ận. Mà đứng phắt dậy, phản công.

Chúng tôi trốn trong góc khuất vô chủ, thỏa sức bọc lấy nhau bằng tình yêu. Đến khi x/á/c định rõ tâm ý đối phương mới chịu buông lỏng, tựa vào nhau.

Lục Từ khóc. Anh lẩm bẩm: "Anh suýt nghĩ mình sẽ mất em. May mà anh ngoan, biết kìm nén nỗi nhớ không để em phát hiện. Chút nữa thôi, anh đã phạm sai lầm rồi."

Tôi cười nói anh là đồ ngốc. Lại còn định cầu yêu không được thì giam cầm.

Lục Từ đỏ mặt, không phủ nhận lời tôi.

Tình cảm chúng tôi cứ thế được khẳng định lại.

Lục Từ mới đến thành phố B chưa lâu, chưa chọn được nhà nên phải ở nhà tôi.

Nhưng Lục tổng tài sản trăm triệu làm gì không chỗ ở. Tôi nhìn thấu lời nói dối của bạn trai, vẫn giả vờ không biết gì, nhìn anh chuyển đồ đến nhà tôi trong một ngày.

Nhưng vì vài lý do, tôi không đồng ý yêu cầu đi làm cùng của Lục Từ. Thế nên mỗi sáng, Lục Từ đều lạnh mặt đưa tôi đến công ty, rồi lạnh mặt lái xe vòng một vòng lớn, đến công ty muộn hơn tôi nửa tiếng.

Trước mặt mọi người, chúng tôi chỉ đơn thuần là qu/an h/ệ hợp tác.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tôi nghe thấy tiếng lòng của mục tiêu công lược

Chương 10
Tôi đã công lược Tần Hoài suốt 3 năm, làm người “vợ” hiền thục nhất, chăm sóc anh từng li từng tí, vậy mà vẫn chẳng thành công. Hệ thống thở dài: [Cậu là lứa kém nhất mà tôi từng dẫn dắt.] Sau khi rời khỏi hệ thống, tôi thấy cả người nhẹ nhõm. Tôi biết Tần Hoài chưa từng thích tôi, kết hôn với tôi cũng chỉ là vì tức giận với bạch nguyệt quang mà thôi. Hôm đó, tôi vẫn đưa tập tài liệu cho anh, nhưng lần đầu tiên không chủ động hôn anh, cũng chẳng nói câu “em yêu anh”. Tôi nhìn môi Tần Hoài không hề động đậy, nhưng trong tai lại vang lên giọng nói của anh: [Sao hôm nay vợ không hôn mình? Bây giờ mình sống được là nhờ nụ hôn buổi sáng của vợ đấy, có phải hôm qua mình quá hung dữ với em ấy không? Cái hệ thống chết tiệt này bắt mình phải làm lốp dự phòng bám đuôi, vợ tốt thế này sớm muộn cũng bị mình dọa chạy mất. Thật muốn đè em ấy xuống ngay cửa ra vào rồi… Bíp bíp bíp…] Sáng sớm tinh mơ, tôi chỉ cảm thấy tai mình vừa bị tra tấn…
456
7 Hàng hạng hai Chương 17
9 Súp Của Mẹ Chương 30
11 Nhật Ký Xác Sống Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm