Tôi Là Vợ Của Phật Tử Bắc Kinh

Chương 24+25

23/07/2024 15:36

24

Lúc tôi về nhà, Tô Thanh Hứa đã ở nhà.

Ánh đèn ấm áp khiến tôi muốn khóc trong chốc lát, nhưng vẫn nhịn được.

Ánh mắt nhẹ nhàng của Tô Thanh Hứa sau khi nhìn thấy vết đỏ trên mặt tôi âm trầm xuống.

Hắn đi nhanh vài bước tới bên cạnh tôi, ngón tay muốn đụng lại không dám đụng làm cho buồn rầu trong lòng của tôi giảm hơn phân nửa.

Tô Thanh Hứa: “Ai b/ắt n/ạt em?”

Một câu, hốc mắt tôi đã ướt.

Vốn cảm thấy không có gì, nhưng nhìn Tô Thanh Hứa không chút che dấu quan tâm, vết thương th/ối r/ữa nhiều năm của tôi lại mọc rễ nảy mầm, tỏa sáng sự sống.

Tôi nhào vào trong ng/ực của hắn, động túc quá mạnh đ/á/nh sâu vào khiền hắn phải lui về sau vài bước mới ổn định được thân hình.

25

Tôi mặt dày mày dạn ngồi trên đùi Tô Thanh Hứa, ngoan ngoãn ngẩng mặt bảo hắn đắp nước đ/á cho tôi.

Trong đôi mắt đen của Tô Thanh Hứa tràn đầy thương tiếc, động tác của hắn rất nhẹ, trong mắt lại là mưa gió đi/ên cuồ/ng sắp tới: “Thật xin lỗi.”

Tôi đang híp mắt thoải mái hưởng thụ, bất ngờ bị một lời xin lỗi làm cho không hiểu ra sao.

Tôi: “?”

Tô Thanh Hứa nghiêm túc nhìn tôi: “Không nên để em trở về một mình.”

Nhận thấy tâm tư Tô Thanh Hứa có chút nặng nề, tôi ôm lấy cổ hắn, cười lấy lòng: “Không trách anh, dù sao ngay cả ba ruột của em cũng không giúp em, em đương nhiên là chịu thiệt.”

Tay Tô Thanh Hứa ôm eo tôi siết ch/ặt, trịnh trọng nói: “Không sao, anh đứng về phía em.”

Hắn cách tôi rất gần, hô hấp nóng bỏng giữa mũi rơi vào cổ tôi, khắc sâu lời thề trịnh trọng nhất thế gian: “Tô Thanh Hứa vĩnh viễn đứng về phía của Lâm Nhiên.”

Hốc mắt tôi đỏ lên, dùng sức gật đầu: “Ừ..”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Bằng Chứng Thép

Chương 10
Bạn có biết vì sao trong báo cáo giám định ADN, kết quả thường ghi là “khớp 99.99%” mà không bao giờ là “100%” không? Phần lớn mọi người cho rằng đó chỉ là cách viết mang tính khoa học, để thể hiện sự thận trọng. Nhưng tôi muốn nói với bạn rằng: chính cái 0.01% còn lại ấy, đôi khi có thể lật ngược cả một vụ án tưởng chừng như đã kết luận chắc chắn. 10 năm trước, tôi từng tiếp nhận một vụ án giết người có bằng chứng dường như vô cùng vững chắc. Kết quả giám định ADN cho thấy trùng khớp 99.99%, mọi người đều tin rằng hung thủ đã được xác định, vụ án đã kết thúc. Kể cả tôi cũng tin như vậy. Cho đến khi tôi phát hiện ra, đôi khi điều đáng sợ nhất chính là sự thật bị giấu dưới lớp “chắc chắn” ấy. Đây là câu chuyện về 0.01% xác suất còn lại và cũng là câu chuyện về cách người ta tìm thấy hy vọng trong tuyệt vọng.
Hiện đại
Kinh dị
Tâm Lý
104