"Con gái à, nghe lời đi, phải 'hạ gục' bác sĩ bằng được!"
Trên đường về nhà, siết ch/ặt tay yêu tinh bắt Tăng:
"Bố cậu giáo sư đại học, cậu center đội nhảy quảng trường đấy."
"Mẹ ơi, bọn hợp đâu..."
Tôi bám vào cửa xe vật vã trên thớt.
"Chưa thử biết hợp?"
Mẹ trúng An, chỉ muốn xông bắt hắn ném lên giường tôi.
Hôm sau đang phim nhấm đột nhiên ra:
"Con thay đồ đi, lát nữa có Từ chơi."
Tôi đồ ăn vặt định chuồn:
"Vậy trốn vào phòng tiếp đây."
Bà túm áo kéo lại:
"Con kì quá! nhà mà trốn thất lễ lắm!"
Tôi vừa nhai khoai tây giòn vừa lè nhè:
"Đó bạn mẹ, có quen."
Mẹ véo cái:
"Con trai quen rồi gì -"
Đúng lúc đó chuông cửa vang.
Mẹ tên b/ắn lao ra mở cửa.
Hai người bạn già gặp lập tức rít chim:
"Ơi giời ơi chơi thôi lễ vật chi nhiều thế!"
"Nghe nói Tuệ Tuệ về nhà nên chút quà vặt cháu."
"Ôi Tuệ Tuệ thích này!"
"Thì đấy! Toàn chọn đấy, có phải duyên chứ?"
Cho nghe thấy giọng nói quen thuộc:
"Cháu chào ạ, lại gặp rồi."
Tay run bần bật, ngẩng mặt lên trong thức.
Nửa miếng dính trên môi.
Cố đứng dưới cửa, bộ vest màu khói th/uốc cao cấp sát thân hình, cà vạt thắt chỉn chu.
Tay nách đầy ắp quà cáp.
Trông chả khác gì nhà cầu vậy.
"Ôi chao đây Tuệ Tuệ hả? Xinh gái đi mất!"
Tôi gượng gạo đầu:
"Cháu chào ạ."
Mẹ thúc khuỷu tay:
"Còn trà mời khách!"
Hai vị phụ huynh chiếm trọn sofa trung tâm.
Tôi và ngồi cạnh, nở nụ cười xã giao.
"Con bé nhà ngày ham Tiểu - trẻ tuổi chủ nhiệm khoa, nghe nói hồi đi học nhảy lớp, cao ráo đẹp trai, chị phúc lắm!"
"Ôi gì bằng chị cô gái chiều chuộng thế Thằng nhà nút giống bố, ngày chỉ biết công việc."
Hai bắt đầu màn khen chéo kinh điển.
Tôi và im thin thít gà tóc.
Thấy vậy, các bà chuyển chiến thuật:
"Bọn trẻ có nhiều chuyện để nói lắm, nhiên đi!"
"Thằng nhà nghiêm chẳng biết theo đuổi gái đâu."
"Cứ từ từ rồi thân mà!"
Sao gọi thân được?
Bọn mòn cả môi rồi...
Tôi gằm mặt giả vờ làm chim cút.
Cố lặng lẽ gọt táo.
Tôi dán vào những ngón tay thon đang cầm d/ao tỉa từng lát vỏ, biến trái táo thành tác nghệ thuật.