Không ngờ bên lại ẩn khác lạ, dưới động Nương bỗng tồn tại một tựa chốn bồng lai tiên như thế này.
Thôi bay phía trước đường, tôi lẽo đẽo theo sau từng bước.
Mấy lần định lên tiếng nhưng đều bị ánh mắt băng giá hắn đ/á/nh lui.
Đi hết thời gian bằng nén hương, chỉ về dãy ngói nắp xa xa bảo tôi có thể tùy ý chọn một gian làm ở.
Vừa dứt lời, hắn quay đầu định đi theo đường cũ.
Thấy hắn sắp đi mất, tôi kịp nghĩ vội cất giọng:
"Thượng Tiên, xin hãy đợi một chút!"
Thôi khẽ mình, quay người đưa ra một ngón tay:
"Nể tình ba năm sau, cho ngươi thời gian một nén hương, hỏi đi."
Tôi cắn răng, quyết định một phen:
"Thượng Tiên, rốt cuộc tất cả chuyện này là thế nào?"
Nghe xong, những gi/ận mà bật cười, cử chỉ toát lên khí chất hợp với bề ngoài trẻ trung:
"Ngươi là giỏi thời cơ. được, muốn biết đến thế thì ta sẽ hết cho ngươi."