Beta: CN

………………………………..

Nghe Nguyên Sinh làm ra vẻ khiêm nhường nói, Diệp Oản Oản mặt không thay đổi đứng ở nơi đó, không nói một lời.

Nguyên Sinh dứt lời liền bày ra chiêu thức, bàn tay quét về phía trước, chân sau xẹt qua từ trên không, cả người như mãnh hổ xuống núi, khí thế khiếp người.

Ha ha, cô gái này, tới đúng dịp lắm, hắn đang buồn phiền không biết làm sao để bày tỏ lòng trung thành với Nhược Hi tiểu thư đây…

Dưới đài trừ người ở trong phân đội Ám Nhất phần lớn đều vỗ tay khen hay, còn lại đều đồng loạt nhíu mày. Bỗng nhiên lại có một cô gái tự tiện chạy lên đài quơ tay múa chân, ai cũng không thoải mái cho được.

“Lần này là Diệp Oản Oản tự mình tìm đường ch*t, cuối cùng cũng có thể cho cô ta một chút dạy dỗ rồi!”

“Thật không để Ám Vệ chúng ta vào mắt”

“Tôi nói, sẽ không quá ba chiêu đi, cũng không sai biệt lắm, người ta thân thể ngàn vàng, chỉ sợ nửa chiêu xươ/ng liền đ/ứt đoạn mất rồi…”

Ánh mắt của Diệp Oản Oản không mảy may d/ao động, một tay chắp sau lưng, nhìn về phía Hứa Dịch: “Có thể bắt đầu chưa?”

Hứa Dịch ho nhẹ một tiếng, “Đúng vậy đúng vậy, hiện tại liền bắt đầu, nhưng mà tôi cũng phải nhắc nhở một điều, Oản Oản tiểu thư, trên võ đài quyền cước không có mắt, hơn nữa sống ch*t đều do chính mình phụ trách. Vậy nên xin cô phải lấy an toàn của mình làm chủ, không nên hành động nông nổi, thật sự là không nên…”

Diệp Oản Oản hơi nhíu mày, “Dài dòng.”

Bên này Hứa Dịch vốn còn một tràng dài lời dặn dò còn chưa kịp nói xong, chỉ thấy Diệp Oản Oản cười lạnh một cái, chỉ thấy trước mắt một thân ảnh bay qua.

Một giây kế tiếp, “Phanh ——” một tiếng vang thật lớn.

Nguyên Sinh đang bày ra một bộ dạng tiêu sái, trong nháy mắt thân thể lại giống như diều đ/ứt dây bị một cước đạp bay ra ngoài, thân thể nặng nề đụng phải cây cột trên võ đài.

Cây cột phát ra một tiếng vỡ vụn.

Nguyên Sinh tại chỗ “Phốc” phun ra một ngụm m/áu tươi, chật vật dán vào võ đài cố gắng đứng vững, mới có thể không bị một chiêu này đ/á/nh xuống đài.

Hứa Dịch: “…”

Nguyên Sinh cả người vẫn còn chưa phản ứng kịp, khuỷa tay của Diệp Oản Oản đã giống như một tòa núi lớn mạnh mẽ mà tới, nặng nề đ/ập vào vai hắn.

“A ——” Nguyên Sinh trong nháy mắt té bay trên đất.

Hứa Dịch: “…”

Bên này Nguyên Sinh mới vừa bò dậy, còn chưa kịp phản ứng, một thân ảnh lấy tốc độ cực nhanh nhào về phía hắn, thân thể của hắn lại lần nữa đ/ập vào cái cột vừa nảy.

Hứa Dịch: “…”

“Ầm” một tiếng, cây cột trực tiếp bị đ/ập g/ãy, thân thể của Nguyên Sinh bay về phía dưới võ đài, mắt thấy mình sắp ngã xuống võ đài.

Không được!!!

Bỗng nhiên bị một ng/uồn sức mạnh bắt lấy, lực đạo kia hung hãn kéo hắn về phía võ đài, sau đó nặng nề đem hắn quẳng lên trên mặt đất, chấn động làm nổi lên một đám bụi lớn.

“Phốc… khụ khụ…”

Ngắn ngủi, ba chiêu đã qua…

Xươ/ng ng/ực của Nguyên Sinh bị bể nát, sống lưng bị một trận đ/au nhức qua, mặt bị ném xuống đất trong nháy mắt sưng mặt sưng mũi, m/áu tươi chảy đầy đất…

Diệp Oản Oản trên cao nhìn xuống người đàn ông đã sắp ngã xuống đài lại bị mình cường ngạnh kéo lên, đột nhiên lười biếng gợi lên khóe miệng, thấp giọng mở miệng nói, “Muốn mau sớm kết thúc sao … Sợ rằng không thể như được như mong muốn rồi… Thời gian nửa tiếng, một giây đồng hồ, đều không thể thiếu…”

“Phanh” một tiếng, thân thể của Nguyên Sinh lần nữa giống như vải rá/ch bị đạp bay ra ngoài.

Sau đó, toàn bộ trên đài, chỉ còn âm thanh thân thể người va chạm với mặt đất, cùng với tiếng vỡ vụn của xươ/ng cốt làm người ta rợn tóc gáy...

Trên đài có tổng cộng tám cây cột, lại bị Nguyên Sinh đụng g/ãy mất năm cái …

Hứa Dịch: “…”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Phạm Quy Đắm Say

Chương 26
Tôi và nam thần cùng phòng, Lục Lăng, lén lút yêu nhau. Sau đó, hắn ta vừa gặp em gái tôi đã trúng tiếng sét ái tình. Lục Lăng dứt khoát xóa hết liên lạc, lạnh lùng cảnh cáo tôi: "Tôi không phải gay, cũng chưa từng thích cậu. Chỉ coi cậu là trò tiêu khiển thôi, đừng ảo tưởng." Sợ tôi quấy rối, hắn còn cố tình ghép đôi tôi với Tần Tống, thằng bạn thẳng như đòn gánh của hắn. Vừa cười khẩy vừa buông lời mỉa mai: "Thử 'uốn cong' nó đi, biết đâu được?" Nhưng hình như... Tôi chẳng cần cố gắng nhiều lắm. Tay bạn "cực thẳng" đó tự nhiên... cong quẹo. Hôm đó, Lục Lăng bắt gặp chúng tôi hôn nhau, phát điên vung nắm đấm thẳng vào mặt Tống Đàm. "Mày bảo mày không thích đàn ông, tao mới yên tâm giới thiệu mày cho cậu ấy." "Mày dám hôn người của tao?! Mày nghĩ mày là ai?"
210.79 K
4 Hoài Lạc Chương 19
5 Con Gái Trở Về Chương 22
11 Ân Trường Thọ Chương 23
12 TIỆM ÂM XƯNG Chương 19.

Mới cập nhật

Xem thêm