Xác Đứng

Chương 10.

28/05/2025 11:37

Trong sân bày biện đủ 108 ngọn nến trắng, chính giữa là pháp đàn do Lý đại sư dựng lên cùng một cỗ qu/an t/ài đỏ như m/áu.

Bên cạnh qu/an t/ài dựng đứng hai hình nhân bằng giấy (một trai một gái) cùng ngựa giấy và vòng hoa tang.

Đúng nửa đêm, Lý đại sư thắp hương, khấn vái đủ bốn phương tám hướng rồi cắm vào lư hương trên pháp đàn.

Thế nhưng, vừa cắm xuống, những nén hương lập tức g/ãy lìa giữa thân.

Thử đi thử lại vài lần vẫn không thành, trán ông ta đã lấm tấm mồ hôi.

Cuối cùng, ông vội vã cầm chiếc bát bên cạnh, hắt mạnh chất lỏng trong đó xuống đất trước pháp đàn.

Tôi nhịn cười khi nhìn cảnh tượng lố bịch này—thứ trong bát nào phải m/áu chó đen, mà là m/áu gà tôi đã lén đổi từ trước.

Chỉ trong chớp mắt, gió âm cuồn cuộn thổi tới. 108 ngọn nến trắng bỗng ch/áy lên thứ ánh sáng xanh lè, thứ nhỏ giọt từ nến xuống đất không phải sáp mà là m/áu đen hôi thối nồng nặc.

Tiếng khóc phụ nữ n/ão nề vang lên khắp nơi. cha và Lý đại sư ngã vật xuống đất.

Hai hình nhân giấy bỗng cựa quậy đôi mắt, từ từ nhìn về phía họ như cái x/á/c không h/ồn.

Tiếng trẻ con khúc khích hòa lẫn tiếng khóc thê lương bủa vây tứ phía, khiến người ta nghẹt thở.

Nữ q/uỷ mặc nguyên bộ đồ cưới đỏ chót mà cha mặc cho nó ngày ấy, tóc tai rũ rượi, đột ngột hiện ra trước mặt Lý đại sư.

Tôi thấy rõ bàn tay nó lướt nhẹ, dễ dàng l/ột phăng lớp da mặt ông ta.

Cha kinh hãi ngất xỉu. Lý đại sư gào thét thảm thiết, lăn lộn tìm lại khuôn mặt m/áu me của mình.

Nhưng chưa kịp bò đến gần nữ q/uỷ, tiếng cười the thé của nó đã vang lên chói tai.

Hai hình nhân giấy cũng bật cười theo.

Trên gương mặt vô h/ồn của chúng bất chợt hiện lên nét biểu cảm kỳ quái—tràn đầy sinh khí, nhưng không thuộc về con người.

Tôi nép mình trong phòng, dán mắt vào ô kính cửa sổ, không dám thở mạnh.

Hai hình nhân bắt lấy Lý đại sư, kéo ông ta về phía qu/an t/ài m/áu.

Chúng như hai cỗ máy, cầm đinh sắt và búa, lần lượt đóng ch/ặt ông ta vào qu/an t/ài.

Tiếng gào thét vang vọng trong đêm, mỗi lúc một thảm thiết. M/áu trào ra từ đáy qu/an t/ài, loang ra sàn.

Không ai còn phân biệt được đâu là màu sơn đỏ của gỗ, đâu là m/áu tươi—chỉ thấy tất cả đều đỏ lòm, nhòe nhoẹt.

Khi Lý đại sư im bặt, nữ q/uỷ lặng lẽ đứng nhìn qu/an t/ài một lúc lâu.

Tôi nhẹ nhàng đi vòng quanh phòng anh trai, trèo lên giường, x/é nốt mảnh bùa còn sót lại trên tường.

Từ cửa sổ nhìn ra, đằng xa, nữ q/uỷ đang nhìn thẳng vào tôi. Nó nghiêng đầu, rồi nhe răng cười—nụ cười q/uỷ dị khiến da đầu tôi tê rần, lạnh buốt tận sống lưng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
5 Tiểu Lỗi Chương 56
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm