Tử vong tuần hoàn

Chương 33: Câu chuyện thứ tư (16)

27/03/2025 14:21

Chương 33: Câu chuyện thứ tư (16)

Hai đứa tôi vội chạy tới xem tình hình của A Hào, tuy đã lấy vải áo băng bó đùi nhưng m/áu vẫn chảy ra mãi. Có thể do mất m/áu quá nhiều nên A Hào mới bất tỉnh nhân sự như vậy.

Không kịp nghĩ nhiều, cần phải nhanh chóng tìm một nơi trú mưa trước đã, nếu cứ để cậu ấy nằm dưới trời mưa to thế này, vết thương có thể nhiễm trùng bất cứ lúc nào, và cái chân này có thể giữ được hay không còn rất khó nói.

Tòa đại trạch lớn tối ngòm đó tuyệt không dám bước chân vào, chúng tôi đành phải tìm một nhà dân bình thường, rồi đặt A Hào nằm trên giường.

Trải qua một hồi nguy nan, A Hào cũng từ từ tỉnh lại, mặt tái ngắt như c/ắt không còn giọt m/áu. Đằng Minh Nguyệt tìm được một ít nước mưa sạch rửa vết thương cho A Hào.

Tôi nhẹ tay cởi lớp vải băng bó vết thương trên chân A Hào, quan sát kỹ thì thấy, vết đ/ao đó chỉ cần ch/ém sâu thêm nửa tấc nữa thôi thì chỉ e chân đã bị ch/ặt đ/ứt lìa khỏi người luôn, m/áu tươi đỏ thẫm như nước máy chảy ra không ngừng.

Mà giờ chẳng có th/uốc men nào cả, biết cầm m/áu sao đây? Xem ra giờ có giữ được chân hay không không quan trọng, việc trước tiên cần làm là phải cầm m/áu duy trì mạng sống.

Tôi bỗng nhớ tới một cách, bèn lấy trong túi lọ keo 502 và dải băng cao su.

Đằng Minh Nguyệt không hiểu tôi định làm gì, bèn hỏi:

- Anh lấy keo ra làm gì vậy?

Tôi nói:

- Cô chưa nghe nói bao giờ sao? Quân đội Mỹ đã trang bị một loại th/uốc cầm m/áu khi khẩn cấp, thường được gọi là “keo cầm m/áu tức thời”, binh linh trên chiến trường bị đổ m/áu nhiều, nếu không có cách nào cầm m/áu, thì sẽ dùng tới loại keo này để bịt vết thương. Thật ra thì họ còn dùng cả cách đ/ốt củi để cầm m/áu nữa, nhưng bây giờ không kịp đ/ốt lửa, đã không còn cách nào khác thì ta cứ thử cách này xem sao.

Đằng Minh Nguyệt vội ngăn tôi lại:

- Không được, sao anh có thể xử trí tùy tiện như vậy được, đây là keo 502 chứ không phải th/uốc, chúng ta nghĩ cách khác thôi.

Tôi hơi bực nói:

- Nếu không bịt lại thì cậu ấy có thể mất m/áu mà ch*t, chúng ta lại không có th/uốc men gì, chẳng lẽ lại giương mắt nhìn huynh đệ mình hấp hối à?

A Hào nằm trong lòng Xú Ngư, trầm lắng nói:

- Đừng lo….cứ làm theo cách của cậu ấy đi, tính mạng mình hôm nay cũng là được mọi người c/ứu, cứ cho phải bỏ mạng cũng chẳng hề gì….được ch*t trong tay các cậu cũng còn hạnh phúc hơn ch*t dưới đ/ao của quái vật…ch*t sớm thì được đầu th/ai sớm thôi mà…

Tôi quở trách:

- Giờ là lúc nào rồi, có mình ở đây, nhất định không để cậu mất mạng đâu, nếu muốn ch*t cũng phải đợi trở về ch*t trên giường nhà mình chứ.

Nói đoạn tôi đẩy Đằng Minh Nguyệt sang một bên, rút một điếu th/uốc đặt vào mồm A Hào, rồi châm lửa cho cậu ấy.

Xú Ngư bên cạnh lau sạch vết m/áu xung quanh, nhân lúc m/áu chưa chảy ra tiếp, tôi bèn lấy lọ keo 502 trết lên vết thương , hai tay niết ch/ặt, rồi lấy dải băng cao su quấn mấy vòng quanh vết thương.

Sau khi hoàn thành mấy thao tác này, người tôi đã mồ hôi đầm đìa, đưa tay ra lau mồ hôi chảy ròng trên trán. Xú Ngư nói với tôi:

- Hiệu quả không tồi, A Hào vẫn sống!

Tôi ngẩng đầu nhìn A Hào, phát hiện cậu ta đang cắn nghiền răng chịu đ/au, mồ hôi trên mặt vã ra to như hạt đỗ, có lẽ cậu ấy sợ tôi không nỡ mạnh tay, cho nên một tiếng kêu đ/au cũng nuốt vào trong không dám phát ra.

Tôi vội hỏi cậu ấy:

- Cậu thấy sao rồi? Còn đ/au không?

A Hào cố gắng nói được một câu:

- Đau….mẹ ơi……đ/au quá….nếu các cậu không….không bận tâm….tớ muốn hôn mê một lúc….

Nói xong thì ngất thật, nhưng điếu th/uốc thì vẫn ngậm trong miệng.

Không biết “thủ thuật cấp c/ứu” của tôi phát huy tác dụng, hay là m/áu trên đùi cậu ấy buồn không muốn chảy nữa, chỉ biết m/áu đã ngừng chảy như một kỳ tích. Hơn nữa cậu ấy đã cảm thấy bớt đ/au đớn, sau khi hôn mê thì hơi thở dần bình thường trở lại, chứng tỏ tạm thờ vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng.

Xú Ngư mắt đã đỏ hoe nói với tôi:

- Trước lúc trời sáng nếu kịp đưa tới bệ/nh viện thì còn cơ may sống sốt, có điều cái chân này sợ không giữ nổi.

Tôi gật đầu, c/âm lặng không nói lên lời. Đoạn rút điếu th/uốc lá thơm trong miệng A Hào ra, rồi hít sâu một hơi, lúc này mới biết toàn thân mình đang r/un r/ẩy, đến nỗi không còn đứng vững được nữa… 

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
3 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
8 Tiểu Lỗi Chương 56
11 Chuyến Xe Đêm Chương 25
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm