Anh Ấy Không Yêu Đàn Ông

Chương 12

21/05/2025 09:42

Châu Mậu Tài nói dạo này tôi có vẻ kỳ lạ.

Dù tôi vẫn làm mọi thứ đúng như lời ông ta dặn.

Nhưng ông ta lại cảm thấy tôi như cỗ máy vô h/ồn.

Thường xuyên quên ăn, người cứ g/ầy rộc cả đi.

"Trông con còn giống một lão già sắp ch*t hơn ta."

Tống Diễn Châu đang đợi tôi trong phòng khách, thấy tôi thì anh ta đứng phắt dậy.

"Tiểu Sinh à, em có trách anh vì hôm đó không hỏi ý em đã nói những lời ấy với phóng viên không?"

"Không, anh có quyền ngôn luận."

"Vậy thì..." Tống Diễn Châu định tiến lại gần.

Tôi vớ lấy chùm chìa khóa: "Em ra ngoài hít thở chút đã."

Chiếc xe lao về phía biển.

Đến khi người đã lạnh cóng, bờ biển chẳng còn bóng người.

Vừa lên xe, mùi lạ nồng nặc xộc vào mũi.

Tôi gi/ật mình lùi lại.

Bỗng một bàn tay to bè chụp lấy tôi, quăng th/ô b/ạo vào ghế xe.

Cửa xe khóa sầm.

Bóng người cao g/ầy dí sát tôi vào thành ghế.

Mùi hôi hám từ kẻ đó xộc lên khi gã ta đi/ên cuồ/ng tìm cách hôn môi tôi.

Bàn tay lạnh ngắt sục sạo dưới thắt lưng.

Tôi giãy giụa, cố đ/á văng kẻ bi/ến th/ái đó.

Nhưng gã ta đã chuẩn bị sẵn dây thừng trói ch/ặt tứ chi tôi.

Gã ta không bịt miệng tôi.

Chiếc xe này vốn cách âm cực tốt.

Dù tôi có hét vỡ cổ cũng chẳng ai nghe thấy.

Giọng nói khàn đặc đầy đi/ên lo/ạn vang lên:

"Châu Sinh ơi, rên rỉ đi, hãy rên rỉ cho mình anh nghe thôi!”

"Anh phát đi/ên lên vì giọng nói ngọt ngào này, vì khuôn mặt xinh đẹp này…”

"Sao em dám giải nghệ?”

"Không được thấy em mỗi ngày, anh phải làm sao giờ? Em có nghĩ cho anh không?”

"Giờ thì tốt rồi, anh sẽ có được em trọn vẹn."

Cổ họng tôi rát bỏng, nước mắt chảy dọc cổ áo.

Tên bi/ến th/ái đó đã mở được khóa thắt lưng.

Bàn tay nhớp nhúa sắp sửa l/ột tung áo quần tôi.

"Cận Hiêu, anh ở đâu?" Tôi khóc lóc gào thét trong cơn mê sảng.

Thực ra tiềm thức vẫn biết, anh không thể đến được.

Khi tôi tỏa sáng trên sân khấu lộng lẫy, anh còn chẳng thèm ngó ngàng.

Giữa biển đêm vắng lặng này, sao có thể mong anh xuất hiện chứ?

Nhưng trong khoảnh khắc tuyệt vọng này, gọi tên anh đã trở thành phản xạ vô điều kiện.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm