18
Vừa thoại xuống, diễn liền đem một người nữa bước tới, ng/uòi đó vừa hay là Quan.
“Hello, chào mọi người nhé. Tôi là Quan.”
Cả trường quay liền yên lặng…..
Không ai thể nghĩ rằng người tới là xuất hiện trong các chương trình tạp kỹ. Một trong nguyên nhân là vì địa vị trong làng trí, lượng fan đông đảo, tác phẩm xuất sắc và thưởng nên anh cần phải duy trì sự nổi tiếng của mình thông qua các chương trình tạp kỹ.
Thứ là vì anh ấy bận. Nếu tôi, anh ấy đã bước chân vào làng trí, thay vào đó anh ấy đã làm nhà và thời gian đóng phim.
“Chào mừng ảnh đế của chúng ta!”
Lưu Vân Thiếu là người tiên phản ứng lại, dẫn chào Mọi người chào ngay lập tức.
“M/ộ sao anh tới đây rồi?”
Đường Hân bên cạnh hỏi.
“A a Duyệt cùng một hình rồi! Cùng một hình thế đôi ch*t mất thôi!”
“M/ộ ảnh đế vừa nhìn là biết đến đây là vì Hân, ảnh đế sủng đi rồi đó!”
“Cái gì mà lộn tùng phèo dị, chẳng anh thích như Hân Em đồng đâu!”
“Này! Fan hâm m/ộ của chuyện gì vậy chứ, mấy người gì?”
Fan hâm m/ộ bên m/ắng ầm ĩ, như thế nào thì chúng cũng biết gì hết.
19
Trở phát tiếp, nghe Hân hỏi, liền phép trả lời:
“Muốn thử phong cách chương trình tạp này.”
Đường Hân nhìn Quan, ngượng ngùng đầu.
Mẹ Hân dám nghĩ về chồng trước tôi! thể nổi!
Trong lúc diễn đang chiếu cáo được vài phút, bật thoại và lặng gửi tin nhắn cho Quan:
Trần Hâm chọc “Vợ năm”
-Em đồng khai đó
Thật Tuyệt vời vợ yêu em moa moa moa
-Cuối buổi diễn sẽ tiếp, lúc đó chúng ta khai đi vậy.
Ừm ừm ừm, đều nghe vợ hết [b/ắn tim]
Tôi ngước mắt nhìn về hướng Quan, đứng hí hửng một trên chút cảm giác “moa moa moa” gì hết, là ảnh đế.
Hứm hứm, Hân, chơi với cô vậy.