Tượng Thần Năm Đầu

Chương 7

28/08/2025 11:57

Đầu óc tôi "oàng oàng", trống rỗng, trong tai văng vẳng tiếng còi tàu.

"Cậu... có chuyện gì thế? Đêm qua gặp vật bất tịnh hay bị đồng nghiệp h/ãm h/ại?"

Lão Mạc quay sang nhìn tôi.

Tôi muốn nói: Chẳng phải anh hại tôi sao?

Nhưng lời ra đến miệng lại nuốt vào trong.

Lão Mạc tuy là sư thúc của tôi nhưng chênh lệch tuổi không nhiều, hai đứa lớn lên cùng nhau, tôi chắc chắn hắn không phải người như thế.

"Đêm qua, Tô Thanh Nha đến tìm tôi."

Tôi nhìn chân trời trắng nhạt, thản nhiên nói.

"Thật... thật sao?" Mắt Lão Mạc trợn tròn như chuông đồng, miệng há hốc.

Tôi gật đầu: "Thật."

Lão Mạc vỗ đùi: "Con điếm đó ch*t ba ngày rồi!"

Luồng khí lạnh xộc tới, lông tôi dựng đứng như nhím.

Thảo nào, người sống sao khí lại sắc tệ đến thế?

"Cô ta đến tìm cậu làm gì?"

Lão Mạc sờ túi áo, run run rút hai điếu th/uốc, đưa tôi một điếu rồi châm lửa hút một hơi dài.

"Hỏi chuyện hình xăm, cô ta nghi tôi hại mình."

Lâu không hút th/uốc, vừa rít hai hơi tôi đã bị sặc đến ho sặc sụa.

Nhưng tôi chợt nhận ra có điều gì đó không đúng.

Lão Mạc không hút th/uốc.

Nhiều năm trước, hắn đi Vân Nam, hút phải th/uốc có tẩm th/uốc phiện, không những bị lừa mà còn liên lụy làm vị hôn thê ch*t thảm, từ đó ám ảnh với th/uốc lá và cai luôn.

Nếu người trước mặt không phải Lão Mạc, vậy là ai?

Lông tôi vừa nằm xuống giờ lại dựng đứng lên.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm