04
Vừa nãy vệ phải một quán ăn sao, cũng tò muốn tìm hiểu, đứng dậy đi về phía vệ, dự định hỏi địa chỉ quán miệng vệ.
Nhưng còn chưa kịp bước vào vệ, đã nghe ai gọi tên phía sau.
"Tần Di."
Giọng này, có chút quen thuộc.
Tôi tò quay đầu lại, muốn xem ai đến.
Nhưng nhìn chính mình.
Không, chính x/á/c mà nói, là của này.
Tôi đứng tại chỗ nhìn chằm chằm cô ấy, thời chưa phản ứng kịp, đây là lần đầu tiên nhìn chính cách này.
Chúng tôi, thực sự giống đúc.
Nhưng tại sao cô ấy thản vậy, nhìn người giống hệt mình, nhiên một chút sao?
Giống nhìn cô ấy, sững sờ ngạc.
"Cô? Sao nhìn nhiên chút nào."
Tôi nhịn được tò hỏi cô ấy.
"Bởi vì, sớm đã biết cô đến của rồi."
Cô ấy thản và tự nhiên nhìn tôi, tiện thể nhướng mày, giọng vui vẻ.
Hóa của này đã biết lâu về chuyến viếng thăm của tôi.
Không biết là quá sốc hay biết đối mặt với tình huống trước mắt nào, cổ họng bị vật mắc nghẹn, lắp thành lời.
"Đừng căng thẳng, chúng ta ngồi xuống từ chuyện."
Cô ấy nhìn ra sự căng thẳng của tôi, tiến lên vỗ tôi, trong mắt chứa đựng sự mềm mại tinh nhưng bắt được thoáng qua một tia tăm rõ.