10
Vừa trở thị trấn nhỏ tôi gần c/ắt đ/ứt mọi liên lạc thế giới bên ngoài.
Tôi chuyển ngôi nhà cũ do ông nội để lại. Đó là hộ nhỏ hai phòng ngủ phố cổ ban công nhỏ hướng phía Nam.
Những ngày việc làm, tôi xới trong những chậu đi rồi lấp đầy rau và những bông hồng, nhài mà ông nội yêu thích.
Một khi tôi mở mắt ra, tia nắng vào phòng qua khe rèm cửa.
Tôi tay chạm vào lớp bụi cuộn trong nắng, giống đứng cánh đồng mì vào đầu mùa thu, dùng ngón tay chạm vào những làn mì lăn tăn, lòng tôi trở bình yên.
Đến lúc phải buông rồi.
Tạm biệt nhé, Hứa Dật Thanh.
Nhìn vào cuối trong lịch cuộc trò chúng tôi, tôi còn kẹt câu lỗi.”
Tôi thầm tự nhủ: “Không sao đâu”.
Xóa WeChat và xóa luôn album ảnh ấy.
Thời gian là thứ đồ dù buồn thế nào rồi sẽ qua.
Nghe được tin tức Hứa Dật Thanh lần nữa, đã là năm công, muốn nước phát triển nghiệp.
Tình cờ còn được tin tức bọn họ bên nhau khoảng thời gian rồi chia tay rồi.
Còn tin đồn cô ra nước ngoài ăn uống vui chơi suốt ngày, hoàn hành.
Tôi mà gì.
Tôi qu/an h/ệ bọn họ nữa.
Thời gian sẽ đẩy con người thành.
“Nam Nam, công vừa tuyển chàng trai chất lượng cao còn thân đó, điều kiện được lãnh đạo đ/á/nh giá cao, sẽ công, cân nhắc không?”
Tôi ngồi ghế sofa, kế hoạch thị quý này và trò luyên qua video.
“Xin lỗi yêu xa.”
“Được rồi, vậy tự ki/ếm người đi. Mình này….”
“Mình đang bận, nữa.”
Nói xong, đợi phát tiết, trực cúp video.
Chưa đầy mười phút rồi.
Tôi nhấc điện thoại lên và bấm vào ngoài.
“Mình vừa rồi, người đàn ông này được làm việc thuê số lớn. Hiện tại nhiều người trong đang đổ xô giới thiệu ấy. Lỡ mất quá đáng tiếc rồi Vừa Trung lâu, muộn chút là mất đó.”
Thấy tôi gì, liền rồi, đừng cúp máy, phố nhà cậu, đây phải là duyên phận là chứ?”
“Người từ công việc tốt vậy mà quay yêu đương sao?”
“Mìnhvừa gửi ảnh cho ấy. Anh vẻ quan tâm cậu, luôn hỏi thăm hình cậu.”
Thấy tôi trả lời, thêm: “Anh sẽ trong ngày khánh, gặp mặt.”
Lam chịu cuộc, cố gắng tham dò: “Hay là bảo ảnh cho nhé? Chồng đẹp Cậu ít khi khen ngợi người khác, biệt là những người giới.”
“Không cần xem.”
“An Nam, năng lực cậu, quê nhà quá là oan tài năng rồi, nghĩ quay phát triển….”
Lại lại bắt đầu rồi.
Tôi ngắt cô ấy: “Lúc nào bảo chọn được mình.”
“Cậu được cho người leo cây đâu nhá! Mình bảo giới thiệu WeChat cho cậu, hai người trò trước chút nha?”
“Không cần gặp mặt rồi đi.”
Nói xong tôi cúp ngang điện tục ca.