Chị gái vô cùng lòng khi tôi im lặng nhận mối hôn sự này.
Ngày mai ngày gái xuất giá, ta tay tôi, rút ra bao lì xì ở dưới gối nhét cho tôi:
"Tiểu em yên tâm, khi gái kết hôn sẽ đỡ em.”
“Điều kiện nhà Triệu Lại không này em có kỳ khó khăn nào nhất định phải tới tìm gái.”
Tôi mở bao lì xì ngay trước mặt bên có năm trăm tệ ít ỏi.
"Chị, với em tốt thật đấy.”
Chị gái ta dịu dàng tóc tôi, mắt tràn ngập ý cười:
"Anh rể em nghe lời chị, này đợi ấy lên làm trưởng, chắn Triệu Lại không dám ứ/c hi*p em.”
Tôi ngoan ngoãn gật tất cảm xúc ở đáy mắt.
Sáng sớm ngày hôm sau, tôi đã bị mẹ kêu dậy làm việc.
Chị gái mặc chiếc áo màu đỏ, nửa dưới chiếc váy len sợi hợp mốt.
Mặt ta đ/á/nh phấn tô son, nhìn kiều diễm hơn ngày thường mấy phần.
"Tiểu em gãi gáy với.”
Chị gái người, di chuyển rất cẩn thận, chỉ sợ làm nhăn áo váy.”
"Kì lạ, sao hôm nay ngứa thế nhỉ…”
Tôi đứng lưng nhìn thấy gáy ta mọc nốt nho nhỏ màu đỏ.
"Chị, không có gì cả, không mặc quen áo đấy.”
Tôi dầu gió bôi cho ta sửa sang xong áo váy không để tâm đến chi tiết này.
Trong ánh mắt cực kì hâm m/ộ của làng, Triệu Diệu lái chiếc xe máy tới đón gái.
Người làng ồn ào hò reo sau, đi theo bọn họ.
Con trai vợ, bàn tiệc kia chắn đ/ộc nhất làng.
Nghe nhà không chỉ gi*t con còn giữ lại nửa con vọng nguyệt kia.
Hôm nay cứ hễ đến đến uống rư/ợu hỉ mỗi bàn đều sẽ có đĩa thịt kho.